Yoongi vừa xuống taxi đã thấy trong nhà người ra ra vào vào. Em vội vàng chạy vào thì thấy tất cả người làm đang đứng ở ngoài sân. Người phụ nữ đứng đứng tuổi nhìn thấy em liền kêu lên, gương mặt đầy sự lo lắng. "Yoongi!"
"Mọi người..." Yoongi nhìn một lượt những người làm rồi nhìn vào trong nhà đầy người.
Quản gia Choi trong sự lo lắng, sắp xếp câu chữ nói với omega. "Yoongi, người ta nói là đến niêm phong đồ đạc lại, còn nói là muốn vào thư phòng của chủ tịch xem xét."
Một người đàn ông mặc vest đi tới đưa đôi mắt hẹp dài, dáng vẻ đầy lãnh đạm nhìn Yoongi rồi lên tiếng. "Chào cậu, cậu là Min Yoongi?"
"Vâng."
Người đàn ông giơ tấm thẻ lên rồi tiếp. "Tôi là Kang Chungho, thanh tra từ cục cảnh sát, chúng tôi đến đây để niêm phong toàn bộ tài sản của ông Min Wook và thu thập vật chứng để phục vụ cho quá trình điều tra. Ngôi nhà này cũng nằm trong tài sản của ông Min nên chúng tôi cũng phải thu lại, tôi nghĩ cậu nên thu xếp để dọn đi."
Yoongi nuốt nước bọt, suy nghĩ một lúc lâu mới mở miệng. "Có thể cho chúng tôi thời gian được không?"
Người đàn ông đưa mắt nhìn một lượt đám người sau đó vẫn là khuôn mặt không cảm xúc, mở miệng nói. "Tôi sẽ cho mọi người đến trưa mai."
"Cảm ơn anh." Yoongi cúi đầu, tông giọng mang theo sự nhẹ nhõm.
Sau khi người đàn ông đi khỏi, Yoongi nhìn mọi người đầy hối lỗi. "Thực xin lỗi mọi người, chuyện này đột ngột quá."
Quản gia Choi nhìn đôi mắt dần đỏ lên của Yoongi liền tiến lên nắm lấy bàn tay đang lạnh ngắt. Ắt hẳn đứa nhỏ này đang sợ hãi lắm. Bà nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay trắng nõn của Yoongi, nhẹ nhàng nói mấy câu. "Không sao cả, chúng ta cũng hiểu mà, chỉ mong là mọi chuyện này không phải là sự thật thôi."
"Con sẽ gửi tiền cho mọi người." Yoongi cố nở nụ cười.
"Được rồi, được rồi không cần gấp gáp như thế." Bác làm vườn cười hiền lành rồi quay sang nói với mọi người. "Mọi người tranh thủ đi kiếm chỗ ở nhé, chỉ là tạm thời thôi."
"Yoongi à, em đừng lo quá, chủ tịch Min sẽ không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn thôi." Mọi người thay nhau gửi lời an ủi tới Yoongi khiến cho em cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Ít ra thì vẫn còn mọi người ở bên.
Min Yoongi đi lên thư phòng nhìn vài người đang lần lượt tìm kiếm tài liệu, bưng bê ra ngoài. Yoongi tới bàn làm việc của ba, ánh mắt đượm buồn nhìn tấm ảnh gia đình ở trên bàn. Em cảm thấy lồng ngực khó chịu, sự tủi thân ngày càng tăng lên. Chỉ mới hôm qua em còn cùng ba và anh hai ngồi trên bàn ăn nói chuyện vui vẻ mà giờ mọi chuyện lại diễn ra một cách tồi tệ như thế này. Yoongi thở hắt ra một hơi, cố giữ bản thân bình tĩnh lại, chớp chớp mắt ngăn nước mắt chực chờ rơi xuống.
Yoongi cùng người làm trong nhà thu dọn đồ đạc tới tối muộn, ở bên ngoài vẫn có đội cảnh sát canh giữ kỹ lưỡng. Mọi người ăn qua loa bữa tối rồi cùng nhau đi ngủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfiction"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...