"Khiếp, vậy là thiếu gia Min Yoongi của chúng ta xem như xong." Một nữ sinh alpha lên giọng, tông giọng không được thân thiện, theo sao đó là những giọng điệu khinh thường.
Min Yoongi đi học chỉ chơi thân với Yeongmin và Chul, bộ ba này được nhiều người yêu mến ngưỡng mộ nhưng cũng có không ít người ganh đua, ghen ghét. Cuộc sống học đường vốn là vậy. Và bây giờ, Yoongi từ một người có tất cả lại một bước biến thành những con người bình thường, càng khiến người khác được đà lấn tới, muốn vùi dập một phen. Khoảng thời gian xảy ra chuyện, Yoongi nhận được rất nhiều ánh mắt chê bai, dè bỉu của các bạn nhưng em cũng chẳng có thời gian để tâm bởi vì cuộc sống của em bây giờ chẳng nhàn rỗi đến như thế.
Yoongi cầm điện thoại trên tay, bất động nhìn vào màn hình đang sáng. Yeongmin và Chul thấy bạn mình như thế cũng chẳng biết an ủi ra sao, chỉ im lặng đứng bên cạnh, có thể làm chỗ dựa cho Yoongi bất cứ lúc nào. Yoongi hít thở thật sâu để ngăn lại cảm xúc đang hỗn độn trong lòng mình. Em cảm thấy sợ, em sợ bản thân mình sẽ không còn trụ đứng được nữa. Gwangi là tâm huyết của ba em, là hoài bão của anh trai nhưng giờ đây em chẳng thể làm gì để bảo vệ nó. Chul nhìn Yoongi ngồi thụp trên ghế, bờ vai nhỏ đang run lên đáng thương, omega dang tay ôm Yoongi vào lòng, tỏa ra mùa hương hoa lài thơm dịu, mong rằng phần nào giúp bạn mình được dễ chịu hơn.
—--------------
"Ba, Lee Haechan từng là bạn của ba và chủ tịch Min. Tại sao lại có thể?" Taehyung chậm rãi nói, mắt vẫn nhìn vào màn hình tivi trong phòng.
"Ừ, ban đầu chuyện xảy ra Min Wook cũng đã đoán được..." Kim Gun ở đầu dây bên kia thở dài.
"Vậy Min Yoongi..."
"Thằng bé chắc bây giờ mới biết." Kim Gun xoa xoa mi tâm, tông giọng khàn khàn nói qua điện thoại với con trai. "À mà con nhớ chú ý đến Yoongi."
"Dạ vâng, con biết rồi. Con cúp máy nhé."
"Ừm."
Kim Taehyung đặt điện thoại xuống bàn, thở hắt ra một hơi nhìn dòng chữ đỏ chói trên màn hình tivi, bấm đi đâu cũng thấy tin tức của Gwangi. Cánh cửa bất chợt mở ra, Jeon Jungkook anh tuấn hiên ngang bước vào, ngồi gác chân trên ghế sô pha tự nhiên như ở nhà của mình.
"Tao nghe Namjoon nói mày định theo Lee Haechan?"
"Ừm." Taehyung vẫn không nhìn lên bạn mình.
"Uây." Jungkook đưa tay sờ sờ cằm, gương mặt thiếu đánh nói. "Lo lắng cho omega của mình dữ ha?"
"Ba tao có vẻ như muốn thế. Và cũng có thể..." Kim Taehyung đưa mắt nhìn Jungkook đang ngả ngớn ngồi uống trà ở ghế, trong lòng thực muốn kêu bảo vệ lôi tên này ra ngoài. Taehyung nhàn nhạt nói. "Tên đâm tao là người của Lee Haechan thì sao?"
Jungkook nhếch môi. "Có vẻ như là Lee Haechan đó muốn diệt cỏ tận gốc, phải trừ hết nhà họ Min mới chịu. Mày cũng nên để ý tới Min Yoongi, hết chuyện này tới chuyện kia chắc cũng bị dọa sợ rồi."
"Ừ, bộ mày rảnh lắm hay sao? Có cần tao nói chủ tịch Jeon đưa mày đi công tác không?"
Kim Taehyung đã bày ra vẻ mặt chán ghét nhưng có vẻ như Jungkook vẫn muốn ở lại chơi một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfic"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...