Cuộc sống hôn nhân của Taehyung và Yoongi cứ thế êm đềm trôi qua.
Min Yoongi sau khi sinh xong vài tháng lại bận rộn đi học, Kim Taehyung quyết định trở thành ông chồng làm việc ở nhà để thuận tiện chăm con, khi nào ở công ty có việc quan trọng thì đến. Nói thế chứ tuần nào Kim tổng cũng đến công ty kiểm tra, xem xét để đảm bảo tiến độ làm việc.
Về phần hai đứa nhỏ một trai một gái được chăm sóc kỹ lưỡng đang ngày ngày lớn lên khoẻ mạnh và xinh xắn. Đứa bé gái được sinh ra trước nên trở thành chị, vừa hay lại là một nữ alpha với đôi mắt mèo giống Yoongi, còn bé trai thì là một nam omega với khuôn miệng cười lên như của ba lớn Taehyung. Mẹ Kim thường nhìn bọn trẻ rồi cười đến vui vẻ, tấm tắc nói. "Khéo đẻ thật. Đúng là mỗi đứa như một khuôn đúc ra."
Yoongi dù bận rộn việc học nhưng lúc nào cũng tranh thủ lo cho con. Mỗi khi Kim Taehyung nhìn Yoongi như thế thì trong lòng lại thương omega nhà mình vô cùng, theo đó là cảm giác tội lỗi.
Yoongi kiểm tra lại hai đứa bé đã ngủ yên giấc trong nôi một lần nữa rồi mới yên tâm lên giường. Lúc này mới thấy Taehyung đang vẻ mặt đăm chiêu nhìn mình mới mỉm cười hỏi.
"Anh có chuyện gì sao?"
"À…không có. Chỉ là nghĩ chút chuyện." Taehyung đang tay ra, ý kêu Yoongi tới chỗ mình. Omega cũng ngoan ngoãn đi tới, vùi vào lòng Taehyung. Kim Taehyung ôm chặt Yoongi, thoả mãn ngửi lấy hương cam thảo thơm ngọt từ bạn đời của mình. Im lặng mãi một lúc sau, anh mới nói. "Anh nghĩ nếu em chưa mang thai thì giờ chắc sẽ dễ dàng hơn đối với em rồi. Xin lỗi em, là anh hấp tấp."Nghe câu nói đó, Yoongi có chút sững lại. Em vốn dĩ chẳng nghĩ nhiều về việc này, cớ sao Taehyung cứ mãi đau đáu trong lòng. Min Yoongi tách ra khỏi Taehyung, đứng đối diện alpha một khoảng rồi nói.
"Taehyung, em đã nói là do em muốn sinh con cho anh. Sao anh cứ để chuyện đó trong lòng? Em cũng không trách anh, anh tự trách bản thân mình làm gì?"
Kim Taehyung nhìn Yoongi thì biết rằng mình đã làm omega không vui. Alpha nắm lấy bàn tay của Yoongi vuốt ve nhưng omega lại né tránh, không nói không rằng leo lên giường nằm xoay lưng với Taehyung.
Lúc này, Taehyung nhận ra Yoongi đã giận thật rồi, giận một cách đúng nghĩa. Kim Taehyung lục đục đưa tay muốn kéo Yoongi vào lòng nhưng vừa xoay người qua đã bị lời nói của Yoongi cắt đứt ý nghĩ.
"Anh đừng chạm vào em."
Sau khoảng thời gian sống chung với nhau, Taehyung rút ra được kinh nghiệm rằng Yoongi nói đừng chạm thì đừng nên chạm, có khi lại bị con người nhìn có vẻ hiền lành kia tung một đòn võ ra là toi. Vì thế, Kim Taehyung cũng không chạm. Không phải vì Kim tổng sợ bị ăn đòn, mà là vì sợ sự giận dỗi của Yoongi lại tăng lên.
Cứ như thế, Kim Taehyung nằm trằn trọc nhìn gáy Yoongi cả đêm, suy nghĩ làm sao để người ta hết giận.
Buổi sáng Kim Taehyung tỉnh giấc, ở bên cạnh đã là một mảng mền gối lạnh lẽo. Tắm rửa, thay đồ rồi khi xuống lầu đã thấy Yoongi đang ngồi trên bàn ăn bữa sáng, còn hai bé con đang được người làm ôm trên tay vỗ về. Mọi người trong nhà nhận thấy được không khí khác thường của cặp đôi liền biết chuyện gì đang xảy ra nên cũng không nói gì nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfiction"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...