Chul và Yeongmin ngồi trong phòng bệnh cùng Yoongi. Min Yoongi nhìn đống đồ ăn mà hai người bạn mình đem tới không khỏi giật giật mi mắt. Chul nhanh chóng bày đồ ăn ra, cầm lấy tay Yoongi đặt vào đó đôi đũa, bận rộn đẩy mấy dĩa thức ăn thoạt nhìn đắt tiền đến hối thúc Yoongi ăn. Omega hương cam thảo cười bất lực, cầm đũa gắp thức ăn bỏ vào miệng.
Yeongmin ngồi một bên hài lòng nhìn Yoongi rồi lên tiếng.
"Rồi cậu ở đâu? Nói qua nhà mình hoặc là nhà Chul ở mà sao không qua?"
Yoongi được hỏi như chột dạ, suy nghĩ một lúc kiếm câu trả lời hợp lý nhất. "Nhà của người quen của quản gia Choi, mình ở cùng bác ấy cho tiện."
"Không nói dối mình đúng không?" Yeongmin hỏi ngược lại, dí sát mặt mình vào mặt Yoongi.
"Không...không có. Mình có gì đâu mà nói dối mấy cậu."
Chul nắm lấy áo Yeongmin kéo ra, tặc lưỡi nói. "Để Yoongi ăn đi, cậu đừng quậy nữa."
Chul nhìn Yoongi đang quay lại với công cuộc ăn uống của mình mở miệng nói. "Yoongi à, nếu có chuyện gì thì cứ nói với tụi mình. Biết chưa?"
Omega hai má phồng ra vì đầy thức ăn, gật gật đầu. Sau một lúc lâu như suy nghĩ gì đó, Yoongi lại lên tiếng. "Mình muốn kiếm việc làm."
"Gì chứ? Cậu cần bao nhiêu có thể nói tụi mình mà." Yeongmin nâng giọng lên, vẻ mặt là cực kỳ không hài lòng.
"Không được, có nhiều khoản phải lo lắm, sao mình có thể mượn hai cậu được." Yoongi trầm ổn nói. "Vả lại...mấy cậu cũng đâu có tiền nhiều đâu. Tiền đó là của nhà mấy cậu mà."
Yeongmin định nói nhưng Yoongi liền tiếp. "Tiền tiêu vặt, tiền mua đồ của cậu là của anh trai cậu cho mà Park Yeongmin. Nếu cậu không muốn bị cấm túc vì mình thì đừng làm gì ngu ngốc."
Yeongmin đau lòng, quá đau lòng. Thật tình muốn giúp Yoongi nhưng lại bị ông anh làm kì đà ngăn lại sự nghĩa hiệp bởi vì sao? Bởi vì ba mẹ của omega thì đang hồi xuân quanh năm đi du lịch khắp nơi giao lại cho người đàn ông đó nắm hết quyền hành trong nhà. Yeongmin đành phải cắn răng chấp nhận sự thật, chỉ biết giương mắt nhìn bạn nhỏ Yoongi nhà mình đi làm thêm thôi.
"Được rồi, nhưng mà nếu cậu cần gì thì cứ nói cho mình, nếu trong khả năng mình sẽ giúp cậu."
"Vậy cậu giúp mình kiếm việc làm đi." Yoongi giương mắt mèo nhìn hai người bạn thân.
Chul và Yeongmin nhìn nhau rồi lại nhìn Yoongi, hai người họ không có ý định muốn Yoongi phải xả thân đi làm kiếm thêm tiền. Nhưng tính cách Yoongi dù có ngoan ngoãn nhưng lại cứng đầu, một khi muốn làm gì thì phải làm cho tới cùng nên họ biết sẽ không bao giờ ngăn được ý định đó của omega nên hai người cũng đành miễn cưỡng đồng ý.
Cuộc sống của Yoongi thay đổi một cách rõ ràng, từ một thiếu gia có xuất thân ai nấy cũng ngưỡng mộ, được sống trong sự bao bọc và yêu thương của tất cả mọi người biến thành một người trong tình thế ngã ngựa, phải tự mình xoay xở tất cả mọi thứ. Xoay đi xoay lại hết một tháng Yoongi sống ở nhà Kim Taehyung, nói là sống chung nhưng em rất ít khi gặp được anh. Người đi làm người đi học cả ngày, tối về thì Yoongi ở bệnh viện chăm sóc anh không thì là ở trong phòng, Kim Taehyung thì đi chơi cùng bạn bè hoặc là ở thư phòng cả đêm đọc tài liệu. Cuộc sống của hai người cứ như thế, không ai phiền tới ai, nói là chung sống nhưng mỗi người lại chỉ sống cuộc sống của riêng mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cam thảo nhà tôi
Fanfiction"Tôi là người giám hộ của em." Kim Taehyung bộ mặt vẫn không có cảm xúc, nhàn nhạt phun ra mấy chữ. "Anh xem em là cái gì? Là con trai anh sao?" Yoongi tức giận giằng tay ra khỏi tay của Taehyung. Kim Taehyung tốt với em như vậy, nghe tin em gặp c...