Chương 97: Lão đại tinh đạo tự chui đầu vào lưới 2

1.6K 184 16
                                    

Lâm Uyên chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày hắn và Tễ Nguyệt ở chung phòng, hắn ngủ trên giường Tễ nguyệt ngủ dưới đất. Lúc trước khi hắn lưu lạc ở Phàm giới, Tễ Nguyệt còn có thể cùng hắn mặc cả cùng nhau ngủ trên giường, như thế nào càng sống càng rụt rè?

Lâm Uyên vỗ vỗ giường, nâng cằm lên với Tễ Nguyệt, "Lên đây ngủ."

Tễ Nguyệt nuốt nước miếng, thần sắc có chút giãy dụa, "Chúng ta mới quen nhau, như vậy không tốt. Mặc dù tôi đã cướp anh về, nhưng tôi nghiêm túc với anh, tuyệt đối sẽ không chạm vào anh mà không có sự đồng ý của anh, anh đừng sợ tôi."

Tễ Nguyệt há miệng ngậm miệng đều là đừng sợ y, hắn thật đúng là không có gì phải sợ. Lâm Uyên tiện tay cởi đồ ngủ, nằm trên giường. Tễ Nguyệt mặt đỏ bừng, vội vàng xoay người, ánh mắt cũng không biết đặt ở đâu.

"Em thật sự không lên đây ngủ?"

Tễ Nguyệt ác thanh ác khí nói: "Tôi không phải loại thư tử đó, đã nói sẽ không chạm vào anh, anh không cần thăm dò tôi."

Lâm Uyên nhìn bộ dáng này của Tễ Nguyệt có chút thú vị, rõ ràng rất muốn, lại cố gắng nhẫn nại, làm cho người ta nhịn không được muốn đùa giỡn, "Em không muốn ngủ với tôi, chẳng lẽ là muốn yêu đương với tôi?"

Không biết là chữ nào chọc trúng tâm Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt xoay người như xù lông, sau đó liền đối diện với lồng ngực trần trụi của Lâm Uyên, lập tức giống như quả bóng bay bị chọc thủng, hết giận.

Tễ Nguyệt thế nhưng còn có một ngày sẽ thẹn thùng khi nhìn thấy thân thể hắn, trước kia đều là hận không thể bò lên giường cầu ngủ, âm thầm nhân cơ hội xoa xoa sờ sờ vài cái, hiện giờ lại biểu hiện ra bộ dáng không dám mạo phạm hắn, Lâm Uyên bỗng nhiên có thú vui ác, đi chân trần xuống giường đến trước mặt Tễ Nguyệt.

Tễ Nguyệt lui về phía sau vài bước, còn bởi vì quá gấp gáp mà vấp ngã xuống đất.

Lâm Uyên nhìn bộ dáng ngu xuẩn của Tễ Nguyệt, nhịn không được nở nụ cười.

Tễ Nguyệt nhìn thấy có chút ngây người, sau khi phản ứng lại cảm thấy tổn hại mặt mũi đại thư tử của y. "Sao anh không có một chút cảnh giác nào vậy? Tùy tiện ở trước mặt thư tử lộ ngực sữa, nếu đổi thành thư tử khác, đã sớm đem anh ăn đến ngay cả cặn bã cũng không còn."

Lâm Uyên nghe vậy càng muốn cười. Thế giới thần kỳ này lấy thư tử làm chủ đạo, có một phen tình thú khác.

Lâm Uyên sờ sờ tóc Tễ Nguyệt, "Được rồi, lại đây ngủ đi."

Tễ Nguyệt mơ mơ màng màng nằm trên giường, chờ phản ứng lại hùng tử liền ngủ ở bên cạnh y, trên người y đều bốc hơi nóng, động cũng không dám động, ngay cả hô hấp cũng không dám há to miệng. Cố gắng nghiêng mắt nhìn Lâm Uyên đang ngủ bên cạnh, không dám vượt qua lôi trì một bước.

Ngày hôm sau khi Lâm Uyên tỉnh lại, cả người đều bị ôm, chân cũng bị chân Tễ Nguyệt quấn chặt, đây chính là người nào đó thề son sắt nói tuyệt đối sẽ không chạm vào hắn?

Tễ Nguyệt giật giật, sắp tỉnh lại, tay còn đang lưu luyến sờ soạng trên người Lâm Uyên, cảm thấy cảm giác trong ngực hết sức thoải mái, chờ y mơ mơ màng màng nghĩ đến cùng hùng tử ngủ cùng một cái giường, lập tức bị đánh thức. Mở to mắt nhìn thẳng vào mặt Lâm Uyên, Tễ Nguyệt sợ tới mức lập tức lui về sau, lúc Lâm Uyên còn chưa kịp kéo y đã lăn xuống đất.

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ