"Bệ hạ, ngươi cảm thấy cái nào đẹp hơn?"
"Ngươi mặc đều đẹp." Lâm Uyên như thế nào cũng nhìn không ra khác biệt, không phải đều là hỉ phục màu đỏ sao?
Tễ Nguyệt nhìn có chút buồn rầu, "Bệ hạ thích bổn cung mặc cái nào hơn?"
Bổn, bổn cung? Lâm Uyên giữ chặt tay Tễ Nguyệt, "Tễ Nguyệt, tự xưng bổn cung có chút không ổn, ngươi vẫn tự xưng là bổn vương đi,"
Không được tự xưng là bổn cung? Ánh mắt Tễ Nguyệt lạnh lùng, "Bổn cung là Hoàng Hậu bệ hạ khâm điểm, bệ hạ miệng vàng lời ngọc, chẳng lẽ muốn đổi ý hay sao?"
Lâm Uyên buồn cười xoa tóc Tễ Nguyệt, "Làm sao có thể thật sự để cho một đại nam nhân như ngươi làm Hoàng Hậu, ngươi là hoàng phu của trẫm, cùng trẫm chưởng quản giang sơn. Cũng đỡ được những lão nhân ở sau lưng dùng cái này nghị luận hạ thấp ngươi."
Tễ Nguyệt thở ra một hơi, chỉ nghe được nửa câu đầu đã hết đau lòng. "Bổn cung cảm thấy bổn cung so với bổn vương nói còn có khí thế hơn."
"Được rồi, ngươi vui vẻ là được."
Đêm trước khi thành thân, Tễ Nguyệt lưu luyến sờ lên hỉ phục trên long sàn, còn có màn che cùng các loại đồ trang trí may mắn bên cạnh, có thể có giấc mộng đẹp như vậy y liền thỏa mãn, chỉ tiếc mộng đẹp sắp tỉnh.
"Không thể chờ đợi như vậy? Ngày mai có thời gian để ngươi mặc." Lâm Uyên đi vào liền thấy bộ dáng Tễ Nguyệt như thế, buồn cười ngồi bên cạnh y.
Tễ Nguyệt thở dài, trong mắt bình tĩnh như nước, nên tới luôn tới, cũng đã trộm nhiều ngày mỹ mãn như vậy. Làm thế nào y có thể thực sự để cho trò hề này tiếp tục, y không nỡ để hắn có bất luận ô danh gì.
"Ngươi biết ta thích ngươi không?"
"Ừm." Ánh mắt Lâm Uyên càng nhu hòa hơn, mỗi thế giới đều yêu hắn yêu muốn chết muốn sống.
"Ngươi sử dụng mỹ nam kế với ta như vậy, có phải muốn biết tung tích của binh phù không?"
Mỹ nam kế? "Không phải đã đưa cho trẫm rồi sao? Cái dây đeo kia."
Tễ Nguyệt nghe vậy khiếp sợ không thôi, "Ngươi, ngươi làm sao biết?"
"Có thể đánh xấu như vậy cũng chỉ có ngươi."
Tễ Nguyệt cũng bất chấp Lâm Uyên nói y làm dây đeo xấu, trái tim đập nhanh, "Vậy tại sao ngươi còn, còn muốn thành thân với ta?" Đối với ta sử dụng mỹ nam kế.
"Bởi vì thích ngươi."
Tễ Nguyệt há miệng, vẻ mặt ngốc nghếch nhìn Lâm Uyên, "Bởi vì thích ta?" Tễ Nguyệt vẫn sững sờ một lát, lẩm bẩm nói: "Khẩu vị của ngươi thật độc đáo, vậy mà lại thích nam nhân thúi cứng rắn, còn là một lão nam nhân lớn tuổi."
Lâm Uyên nhìn lỗ tai và cổ đỏ bừng của Tễ Nguyệt, ngay cả biểu đạt thẹn thùng cũng làm cho người ta dở khóc dở cười.
"Vậy ngươi thật lòng muốn thành thân với ta, phong ta làm hậu. Ta tưởng ngươi chỉ đang trấn an ta, biết ta thích ngươi nên mới cố ý đến hiến thân. Kỳ thật ngươi cho dù không hiến thân, ta cũng sẽ như ngươi mong muốn. Ngươi muốn gì ta cũng sẽ đưa cho ngươi, mạng sống cũng có thể cho ngươi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)
RomanceTên gốc: Chửng cứu na cá phản phái Tác giả: Chỉ Tiêm Phồn Hoa Tình trạng bản gốc: Đã hoàn (155 chương) Tình trạng edit: Đã hoàn Nguồn: Wikidich Edit: Yukihoshi Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Cổ đại, Điềm văn, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Tương lai, Xuyên nhanh...