Chương 76: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 10

1.7K 189 12
                                    

Trải qua chuyện ở làng du lịch, Tễ Nguyệt liền danh chính ngôn thuận chuyển vào phòng Lâm Uyên, yên tâm thoải mái ngủ cùng Lâm Uyên. Y không phải là mượn cớ như lần trước, y bây giờ đã có danh phận chính thức, là bạn trai của anh trai.

Lâm Uyên có chút khó hiểu, lúc trước Tễ Nguyệt đối với hắn e sợ tránh không kịp, cho dù là cuối tuần ở nhà cũng sẽ cố ý tránh né hắn. Mà bây giờ lại dính hắn, thân cận yêu thích. Thiếu niên quả nhiên là tràn ngập tính bất định, trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, không thể coi là thật. Lâm Uyên đối với Tễ Nguyệt thay đổi thất thường có chút bất đắc dĩ, không biết khi nào Tễ Nguyệt lại hối hận muốn tránh hắn. Hắn không muốn thấy Tễ Nguyệt không vui.

Tễ Nguyệt giống như chó con cọ loạn vào lòng hắn, Lâm Uyên vỗ vỗ mông Tễ Nguyệt, "Thành thật một chút."

Lâm Uyên bị xúc cảm ngoài miệng bỗng nhiên xuất hiện làm cho sửng sốt, chợt nghe thấy trong miệng Tễ Nguyệt nhu mộ kêu "Anh ơi." Ánh mắt Lâm Uyên trầm xuống, "Tễ Nguyệt, anh em người khác sẽ không hôn như vậy."

Tễ Nguyệt có chút thẹn thùng, anh trai đang nhấn mạnh thân phận tình nhân của bọn họ, vùi đầu "Ừ" một tiếng tỏ vẻ rõ ràng cùng tán thành.

Mà Lâm Uyên nghe được thanh âm mềm nhũn, "Ừ?" Một tiếng, giống như là nghi hoặc, ánh mắt Tễ Nguyệt trong suốt nhìn hắn, không chứa một chút tạp chất, ánh mắt tín nhiệm ỷ lại như vậy, phảng phất như hắn vĩnh viễn cũng sẽ không tổn thương y. Anh trai à, Tễ Nguyệt đối với hắn tín nhiệm vừa lúc là gông xiềng, thẳng đến lúc này Lâm Uyên mới có chút thống hận thân phận của bọn họ. Hắn không thể chịu đựng được Tễ Nguyệt coi hắn như anh trai để yêu.

Ăn điểm tâm xong Tễ Nguyệt đi học, mà Lâm Uyên cũng chuẩn bị đến công ty, ở phòng khách gặp mẹ Lâm, Lâm Uyên chào hỏi, chào hỏi xong liền chuẩn bị rời đi.

Mẹ Lâm trong lúc vô tình liếc thấy trên cổ Lâm Uyên có một khối dâu tây nhỏ, đang muốn trêu ghẹo hắn, bỗng nhiên kinh hãi tại chỗ, sắc mặt biến đổi, tối hôm qua Lâm Uyên cũng không có đi ra ngoài, mà là ngủ ở nhà, cùng hắn ở cùng phòng là con trai nhỏ Tễ Nguyệt, vết hôn này từ đâu mà đến?

Lâm Uyên nhìn thần sắc không thể tin, lại hoảng sợ của mẹ Lâm thì có chút khó hiểu, "Mẹ, xảy ra chuyện gì? Có phải mẹ cảm thấy thân thể không khỏe không?"

Đại não mẹ Lâm trống rỗng, máy móc xua tay, "Mẹ không sao, để mẹ yên tĩnh một chút. Tối hôm qua Tễ Nguyệt," Mẹ Lâm nhắc tới Tễ Nguyệt một chút liền không nới tiếp nữa, "Con đi làm đi."

Lâm Uyên dặn dò dì trong nhà một tiếng, bảo cô chú ý nhiều hơn một chút đến mẹ Lâm, nếu thân thể không thoải mái thì kịp thời gọi bác sĩ.

Mẹ Lâm ngồi trên sô pha hồi tưởng hai người ở chung, càng nghĩ càng kinh hãi, phỏng đoán khủng bố kia càng giống như thật, điều này làm cho thân thể bà không nhịn được run rẩy rất nhỏ. Dưới sự hoang mang lo sợ, mẹ Lâm đi tìm cha Lâm, lời còn chưa nói đã sụp đổ khóc lên.

......

Tễ Nguyệt vừa về đến nhà liền cảm thấy không khí trong nhà có chút ngưng trọng, cặp sách còn chưa buông xuống, đã bị cha Lâm gọi đến thư phòng, "Tễ Nguyệt, ba tìm cho con mấy trường học, con chọn một trường mình thích đi du học, cũng đỡ cho con hiện tại lăn lộn."

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ