"Ngươi bị Ma Tôn bắt đi sao? Ngươi vội vàng tìm hắn như vậy, có phải hắn đã sử dụng cấm chế gì với ngươi không? Ngươi nói ra chúng ta có lẽ có thể giúp ngươi,"
Lời nói ríu rít của Khổng Từ gợi lên chuyện buồn của Tễ Nguyệt, không kiên nhẫn nói: "Cút đi!" Tôn Thượng nếu thật sự thiết lập cấm chế trên người y thì tốt rồi, y hiện tại cũng không cần cùng Tôn Thượng một chút liên lạc cũng không có. Tễ Nguyệt nhớ tới y đã mấy ngày không thấy Tôn Thượng, nhất thời bi thương cho tới bây giờ, cực kỳ u sầu.
Bạch Hạo càng không thích Tễ Nguyệt, Khổng Từ rõ ràng là quan tâm y, y còn không biết tốt xấu như thế. Khổng Từ là thiếu chủ nhất tộc, thân phận không biết cao quý hơn đồ chơi nhỏ này bao nhiêu.
Khổng Từ nhìn bộ dáng thương tâm này của Tễ Nguyệt hiển nhiên là chọc trúng chuyện thương tâm, ánh mắt nhìn Tễ Nguyệt tràn đầy thương hại, "Nghe nói Ma Tôn tâm ngoan thủ lạt, tâm tính hung ác lạnh nhạt, ngươi đi theo bên cạnh hắn khẳng định rất vất vả, ta nghe trưởng lão nói, lúc trước hắn cướp đoạt thánh vật tộc ta, kiêu ngạo ương ngạnh, rất không nói lý lẽ. Ngươi không phải là tự nguyện, có thể đến Yêu tộc để Yêu tộc bảo vệ ngươi một hai."
"Câm miệng." Tự quyết định phiền đến chết, "Tôn Thượng tất nhiên là tốt nhất. Thánh vật gì, chính là một cái cây rách nát." Tễ Nguyệt không nói y trước khi hóa hình đều ở dưới tàng cây đi tiểu đi đại tiện.
Khổng Từ khó hiểu nói: "Ngươi là tự nguyện đi theo Ma Tôn? Nhưng thân là một nam tử, không nên tự lập tự cường ngạo nghễ thiên địa sao? Ngươi mất đi căn cốt phụ thuộc vào ma như thế, sau này Ma Tôn nếu không cần ngươi, ngươi căn bản không có cách nào sinh tồn."
"Câm miệng, ngươi nói lung tung, Tôn Thượng mới sẽ không không cần ta." Tễ Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn Khổng Từ, "Tôn Thượng sủng ái nhất chính là ta." Muốn dùng roi đánh vào người Khổng Từ nhưng bị Bạch Hạo chặn lại, Tễ Nguyệt cũng không dây dưa, trước mắt tu vi Bạch Hạo cao nhất, nếu y cùng Bạch Hạo đánh, chiếm không được tiện nghi gì còn có thể tổn thất đan dược cùng pháp khí, y còn phải dựa vào những thứ cứu mạng này sinh tồn ở trong bí cảnh này đi tìm Tôn Thượng, mới không để lãng phí trên người Bạch Hạo cùng Khổng Từ.
"Ngươi quả thực không thể nói lý. Khổng Từ là vì muốn tốt cho ngươi, tâm tư ác độc, không biết tốt xấu."
Tễ Nguyệt vừa nóng nảy vừa buồn bực, "Các ngươi cách ta xa một chút, chúng ta mỗi người một đường, nơi này đường nhiều như vậy, đừng cùng ta đi chung."
Bạch Hạo ước gì cùng Tễ Nguyệt tách ra, cũng đỡ phải để cho loại người này làm ô uế thân phận của hắn.
Nhưng Khổng Từ vẻ mặt lo lắng, "Hắn tuổi còn nhỏ đã lầm vào ma đạo, hiện giờ thật vất vả mới rời khỏi Ma Tôn, chúng ta có thể kéo hắn một chút liền giúp hắn, bằng không hắn quá đáng thương."
Bạch Hạo bất đắc dĩ lại mang theo một tia dung túng nhìn Khổng Từ, "Ngươi đó, chính là quá thiện lương."
Tễ Nguyệt không bỏ được hai người kia, liền coi như không thấy, tự mình chạy đi, cơ duyên cùng bảo vật trên đường đều mặc kệ, một lòng tìm Tôn Thượng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)
RomanceTên gốc: Chửng cứu na cá phản phái Tác giả: Chỉ Tiêm Phồn Hoa Tình trạng bản gốc: Đã hoàn (155 chương) Tình trạng edit: Đã hoàn Nguồn: Wikidich Edit: Yukihoshi Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Cổ đại, Điềm văn, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Tương lai, Xuyên nhanh...