Chap 7: Hogwarts!!

3K 254 24
                                    

"Harry! Harry! Dậy dậy dậy! Dậy thay quần áo đi này! Sắp đến nơi rồi đấy!"Là Ron, lại phải thay quần áo aaaaa.Harry thò đầu ra ngoài cửa sổ. Trời đang tối dần. Nó có thể nhìn thấy núi rừng dưới bầu trời tím thẩm. Đoàn tàu lửa dường như đang chạy chậm lại. Hai cô nàng kia đã đi sang một phòng khác để thay đồng phục và bàn chuyện 'đại sự':))

Cả bọn cùng cởi chiếc áo khoát ra và trùm lên mình chiếc áo dài đen. Nhưng áo chùng của Ron không bị ngắn như trước nữa. Nghe bảo nhà Weasley cũng làm ăn khấm khá không thiếu thốn gì mà sao Ron vẫn phải mặc lại vậy nhêỷ, tội nghiệp thằng bé.Một giọng nói vang lên khắp đoàn tàu: 

"Chúng ta sắp đến Hogwarts trong vòng năm phút nữa. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về trường sau."

Bụng dạ Harry nôn nao vì hồi hộp. Ron cũng vậy, dưới lớp tàn nhang, mặt nó tái nhợt. Hai đứa nhìn nhau cười toe, nhét đầy túi những gói kẹo cuối cùng rồi nhập vào đám đông trong hành lang tàu. Blaise thì thầm:

"Draco, liệu mà quản người của mày cho tốt!"

"Biết rồi, mày cũng vậy" Hắn cau mày.

Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại. Người ta xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuống một sân ga nhỏ xíu, tối tăm. Harry rùng mình trong trời đêm lạnh buốt. Chợt lúc ấy, một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu lũ học sinh, và Harry nghe một giọng nói quen thuộc:

"Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây!Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta."

Mò mẫm, loạng choạn, bọn trẻ đi theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hai bên đường tối đến đến nỗi Harry nghĩ là mình đang đi giữa những hàng cây dày đặc. Cả đám im thin thít. Neville thằng nhỏ làm mất cóc, chi dám thút thít một hai lần.
Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:

"Chút xíu nữa là các trò sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay."


Một tiếng Ô rất to đồng thanh vang lên.

Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.Lão Hagrid chĩ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:

"Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"

Harry,Ron,Blaise và Draco lên cùng một thuyền, bên kia, cậu có thể thấy Hermione ngồi cùng Pansy, đang vẫy tay chào bọn họ. Hagrid, một mình một thuyền, kêu to lần nữa:

 "Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì... tiến lên!"

Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Còn lão Hagrid đi kiểm tra lại những chiếc thuyền xem còn sót thứ gì không. Lão kêu lên:
 

[Allhar] - Trọng sinh làm lại mọi thứ! Quyết không để ai phải chết !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ