Chap 74: Quá khứ p2

552 55 6
                                    

"Đây..  là đâu?.." Harry hoang mang. 

Ngay trước đối diện cậu là một căn nhà hoang đổ nát với những vết cháy xém như đã bị thiêu rụi bởi một ngọn lửa khổng lồ nào đó, xung quanh nó là những ngôi nhà khác cũng y như vậy, cái thì bị vẹt hết một góc, cái thì dường như vẫn cháy bập bùng trong cột lửa.  Bầu trời âm u hóa đỏ lòm bởi những mái nhà như dàn thiêu ấy. Đằng sau cậu là cả một cánh rừng lạnh lẽo, không hề ảnh hưởng gì bởi ngôi lành rực lửa trước mặt.

Chợt thính giác của cậu quay trở lại. Harry lập tức bị choáng bởi những tiếng gào thét, gầm rú vọng ra ở mọi phía.

Đây là một ngôi làng..

"Grifu brik ca amande liciss!!" (Mọi người xin hãy chạy về phía này!) 

 Một người đàn ông cao lớn hét lên thứ ngôn ngữ chói tai, bấy giờ cậu mới để ý tới ông ta - ngay cạnh cậu. Ông mặc một bộ đồ quý tộc thời cổ xưa của Đức, đã bị cháy xém và rách tả tơi nhiều chỗ. Đôi mắt màu đỏ phản chiếu ánh lửa của ngôi làng, tai nhọn, hàm răng nanh lộ ra rõ ràng trong cái miệng há rộng thở hổn hển của ông. Với mái tóc bạc rối tung lên và khuôn mặt bám đầy bụi tro, ông liên tục hét vào đám cháy kinh khủng ấy câu lúc nãy.

Tiếng gì vậy? 

Cậu chưa từng nghe qua bao giờ. Nhưng lại có thể hiểu được nó. Chắc là do chị Remi điều chỉnh.

"Uzu, gretin mirane doi!" (Làm ơn, hãy cứu giúp con của tôi!"

Giọng một người phụ nữ đã quá tuổi trung khàn đặc đáp lại. Bà ta vội vã bước từ trong đám cháy ra, khuôn mặt bà ta mệt mỏi và tràn đầy sự tuyệt vọng, tay bồng một đứa bé tầm 2, 3 tuổi đang gào lên khóc. Cả hai người đều trong thật khủng khiếp.

Những người này đều là ma cà rồng..

"Lipen aiti cripto, manle etik!" (Đừng lo lắng, đứa bé đã an toàn!)

 Người đàn ông đón lấy đứa bé, chất giọng ông có vẻ như đã an tâm về chuyện gì đấy. Rồi ông nắm lấy tay người phụ nữ và kéo bà vào cánh rừng đầy rẫy mùi nguy hiểm đó. 

Harry nhìn về phía ngôi làng đang bốc cháy, cậu quyết định đi vào thám thính xem sao.

Cậu biết, cậu sẽ không thể can thiệp được vào bất kỳ thứ gì trong cái khung cảnh kinh hoàng như mặt trận này, vì cậu đang ở trong một 'miền ký ức'.

'Praeteritum'  là một câu thần chú dùng để chứa Quá khứ của một người nào đó. Khá giống với quyển nhật ký của Tom nhưng khác cái là nó không cần vật chủ để lưu trữ. Hoạt động như một dữ liệu đám mây, và khi những miền ký ức khác nhau của mọi người chỉ cần có chung một điểm, họ hoàn toàn có thể truy cập vào của nhau, thậm chí gắn nó vào, tạo ra sự liên kết vô thời hạn - giống như những gì hội Norus đã và đang làm. Người bên ngoài khi chưa có sự cho phép của chủ nhân của 'Miền ký ức' sẽ không thể can thiệp vào.

Đây là một 'Miền ký ức' siêu khổng lồ. 

Cậu cảm nhận được như vậy.

Những 'Miền ký ức' cậu từng trải qua chỉ có những hình ảnh lờ mờ mù mịt. Nhưng đây là một chuyện khác. Thứ này vô cùng đặc biệt và nó có tầm ảnh hưởng rất lớn.

[Allhar] - Trọng sinh làm lại mọi thứ! Quyết không để ai phải chết !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ