Chap 28: Haloween và sự kiện vô lí

1.3K 148 31
                                    

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, ai ngờ chạy lộn ra đường xe tông.

Harry ngồi trong lớp học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ngáp ngắn ngáp dài. Gilderoy Lockhart ở đây vẫn vậy, ngu ngốc và khoa trương. Những lời đàm tếu qua loa linh tinh của ông trôi tuột từ tai này qua tai khác của đám học trò. Từ buổi học đầu tiên, như kiếp trước, ổng đã thả mấy con yêu nhí ra. Và sau lần thất bại đấy, Harry tự hào mà nói tất cả mọi người đều không ưa ổng chút nào.

"Nào! Có ai xung phong lên làm người sói không? Không ai sao? Vậy.. trò Harry nhé?" Ông vừa dứt lời liền bị cả tỉ ánh mắt hình viên đạn chĩa vào. Harry giờ đã gục xuống bàn, ngủ. Thấy ai cũng chĩa mũi dùi vào mình, Lockhart đành ngậm ngùi bỏ bài diễn kịch đi. 

'Reng reng reng' Tiếng chuông reo tan học như tiếng hát của thiên sứ. Cả đám liền chạy ào ra khỏi lớp. Lockhart nói với theo sau:

"Bài tập về nhà là viết một bài luận về chiến tích của thầy với người sói Wagga Wagga!" Bọn thú nhỏ keme, lợi dụng tiếng ồn của đám đông mà vờ như không nghe thấy. 

Ron nói:

"Hừ! Cái đồ khoe mẽ màu mè!" Hermione liền bật ngón cái. Pansy said:

"Làm sao mà người ta có thể tin ông ta chỉ qua mấy cái lời lẽ đó chứ!" Cô tức giận chọc chọc nát bét miếng thịt trên dĩa của mình. 

"Ssshhhh" Draco đặt ngón tay lên môi nhắc nhở. 

Tiếng thở đều đều báo hiệu Harry lại chìm vào giấc ngủ một lần nữa, tựa cả vào vai hắn. Không ngờ cả sảnh đều có tai chó, lập tức im bặt khiến các giáo viên trên bàn nhà giáo hoang mang.

"Có chuyện gì vậy? Sao tự nhiên im lặng đáng sợ thế?" Cô Mcgonagall ngơ ngác hỏi.  

"Tôi vừa nghe có tiếng 'sssshhh'. Chắc là có người đang ngủ rồi" Cụ Dumbledore nhẹ đáp. Cụ hướng ánh mắt long lanh về phía Harry. Ông cười với Tom:

"Thằng bé xứng đang làm người có tầm ảnh hưởng nhất của trường đấy!"

"..." Hắn cạn lời, hết từ để diễn tả cảm xúc của hắn lúc này. Hắn đang bận lo chuyện khác. Mấy ngày nay hắn liên tục có cảm giác chẳng lành. À phải, hôm nay là Halloween mà..

...

Harry lon ton chạy đến hầm độc dược của Snape. Sáng nay cậu vừa cúp tiết xin đi ngủ, không ngờ y đồng ý a! Cậu vừa viết xong bài luận và chế dược xong. Bây giờ chỉ cần đi nộp thôi~

"Anh cứ yên tâm, cái này chăm sóc dễ lắm. Lại còn tốt nữa. Vậy nhé! Tạm biệt" Một giọng nói quen thuộc đang ghét vang đến tai Harry, cậu vội núp sau một bức tường. Quả nhiên,  là Gilderoy Lockhart. Ông đang vui vẻ bước đi về. Harry đợi cho tiếng chân thầy biến mất hẳn mới tiến đến cửa hầm gõ cửa.

'Cộc cộc cộc' Mở cửa ra không ai khác ngoài vị Xà vương thần thánh, mặt y đen như đít nồi, tay cầm một cây bonsai bốc mùi. Harry không nhịn được phì cười. Y gằn giọng:

"Sao hả?"

"kkk-khô-không có gì ạ. Em đến nộp bài cho thầy" Y xoay người bước vào trong, Harry đóng cửa xong liền chạy theo. Đi méo gì mà nhanh thế! 

[Allhar] - Trọng sinh làm lại mọi thứ! Quyết không để ai phải chết !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ