Chap 67: Đếm ngược

710 82 36
                                    

Lời nói đùa: Chuẩn bị ăn hành ngập mặt đi con mắm thối kia:)))

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

"Harry.. Bồ thật sự không lo lắng gì hết sao?" Hermione lo lắng hỏi nhỏ. Harry vẫn cứ ăn nhiên tự tại mà ngốn bánh kem:

"Ôi xời.. Có gì đâu~ Một tay Draco lo hết ồi--" Chợt cậu bị bàn tay ai đó đánh bốp một cái vào đầu rõ đau. Draco liếc xéo:

"Tớ còn bận việc khác. Không phải mỗi việc của cậu đâu"

"Ể~ Quá đáng thế" Cậu bĩu môi.

"...Thế nghĩa là.." Ron ngơ ngác.

"Cậu.. chưa chuẩn bị gì hết sao?" Blaise tiếp lời vợ đầy hoang mang.

"Ừ, chưa:)" Harry tỉnh bơ mà đáp. 

"WTFFFFFFFFFF!!!"

"HARRY!! BỒ CÓ BIẾT LÀ Ả LEVIA ĐÓ MẠNH CỠ NÀO KHÔNG?? SONG NÓ CÒN GỌI THÊM CẢ MẤY ANH CHỊ NĂM SÁU NĂM BẢY CẬU CÓ BIẾT KHÔNG HẢ???"

"Ha! Mấy cái đấy các cậu khỏi lo. Dù sao thì lâu rồi tớ vẫn chưa vận động" Harry cười tươi nói trước cả một đám hoang mang hỗn độn khiến chúng im bặt.

"Ý cậu là sao?" Pansy khó hiểu.

"Hem có gì" Tụi nó cảm nhận được...

Nụ cười đó...

Có phần đáng sợ nha:")

"Rồi sao cụ Dum lại nổi hứng kêu tụi mình đấu ở sân Quidditch chi vậy?" Ron bỗng hỏi.

"Ai mà biết được suy nghĩ của thầy" Hermione đáp.

Chỉ có mình cậu là để ý, bên ngoài bầu trời đang xầm xì loang lổ những tia chớp. Mây đen ù ù kéo đến làm cho sân trường bỗng chốc u ám tối tăm. Mùi đất nồng ấm bắt đầu bốc lên giữa không trung cùng với tiếng đàn chim bay vội về tổ. Trời sắp mưa.. 

Cậu nhẹ nhíu mày

Không tốt cho tầm nhìn của cậu..

"Mưa.." Draco vô thức nói làm cả bọn cũng chú ý đến bên ngoài, đồng loạt nhìn ra cửa sổ lớn phía đối diện.

'Đoàng!!'

Sấm chớp rạch ngang bầu trời. Cơn mưa xối xả dộng ầm ầm vào cửa kính, nước văng tung tóe khiến cho Chàng HIệp sĩ sắc màu trên cửa cũng phải tháo chạy sang chỗ khác, để lại một màu kính trong không nhiễm sắc màu nào hết, chỉ thấy khu rừng Cấm âm u phía dưới. 

Rùng rợn quá đấy..

Như trời chuẩn bị sập đến nơi vậy

Mấy nay Merlin cũng biệt tích làm cậu hơi lo, có khi sập thật cũng nên

.....

"Em thật sự muốn giao đấu với cả đoàn người như thế sao?" Cedric hỏi cậu, giọng tràn ngập lo lắng.

"Vâng! Em nghĩ là sẽ không sao đâu. Em sẽ thắng mà" Cậu cười toét áp tay vào khuôn mặt nay đã 'đầy đặn' hơn trước một chút của cái con người đang nằm gối trên đùi cậu.

"Em có cần anh giúp không, Harry?" Ced ngỏ lời. Anh thật sự không yên tâm.

"Thôi ạ. Em muốn tự mình đương đầu với thử thách! Em m uốn thử sức mình" Sau mấy tuần không luyện tập gì hết:) Thế đã là một lợi thế lớn cho ả ta rồi.

[Allhar] - Trọng sinh làm lại mọi thứ! Quyết không để ai phải chết !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ