Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua khung cửa sổ nhỏ vào phòng giam, bao phủ những tấm ván gỗ giường, làm chúng ấm dần lên.
Thiệu Quân khịt cái mũi chua xót của mình, mơ màng tỉnh dậy, vừa mở mắt, đã thấy La Lão nhị nằm đối diện đang nhìn mình.
Hai người nằm cạnh nhau, mỗi người co ro trong chiếc chăn bông lớn, tay chân co lại, mắt lớn mắt bé nhìn nhau.
Thiệu Quân khịt mũi thêm vài cái, đêm qua niêm mạc mũi bị kích thích do lạnh, mũi bị nghẹt rồi bắt đầu chảy nước mũi. Tối hôm qua trằn trọc gần như cả đêm, nghe La Cường kể về những chuyện xưa, nghe đến choáng váng đầu, lại phải đi khuyên giải trấn an, chăn đắp không kỹ nên anh bị nhiễm lạnh.
Thiệu Quân lấy tay áo lau nước mũi, hừ giọng: "Anh, ổn hơn chưa?"
La Cường hừ hừ trong cổ họng. Đôi mắt vẫn sưng vù như hai quả óc chó, hiếm lắm hắn mới có bộ dạng thảm thương thế này, lại bị Tam Màn thầu nhìn thấy hết.
Thiệu Quân: "Vậy thì tối nay vẫn định ngủ trong phòng biệt giam này hay theo tôi ra ngoài?"
La Cường: "... Ra ngoài."
Thiệu Quân rất hài lòng. Công tác trấn an anh làm thật quá hiệu quả mà, mất có một đêm đã thu phục được hung thần La lão nhị của cả khu nhà giam số ba. Mẹ nó, mình thật là giỏi!
La Lão nhị không nghe lời người khác, chỉ nghe lời một mình anh!
Thiệu Quân cong khóe miệng: "Chắc chắn rồi, vậy tôi đi lấy bữa sáng cho anh. Hôm qua anh đã không ăn một ngày rồi. Hôm nay ăn nhiều vào."
La Cường gật đầu đồng ý.
La Cường thực sự đã thức dậy từ lâu. Thiệu tiểu tam nhi gần sáng mới thật sự ngủ say, thở phì phò bên cạnh, La Cường đã thức dậy lúc đó.
Thiệu Quân nằm chổng vó trên mép giường, lăn chút xíu nữa thôi sẽ rơi xuống mất.
La Cường kéo anh vào trong, mình thì nằm nghiêng người ra sát tường, sau đó cẩn thận đắp chăn bông cho Thiệu Quân, gói anh thành một cái bánh bao tròn căng phồng.
Trong ánh trăng hắt vào từ cửa sổ, La Cường chăm chú nhìn Thiệu Quân đang ngủ say, không hề dời mắt, ngắm đến sáng, trái tim từng chút chìm xuống, giống như rơi vào vòng xoáy, bị người thanh niên trước mặt cuốn đi. ...
La Cường trở lại phòng giam, ăn suất ăn đặc biệt Thiệu tam gia cố tình mua để an ủi hắn: thịt lợn xé với nước sốt Bắc Kinh và cà tím cháy tỏi mua ở nhà hàng nhỏ ở tầng dưới.
Thiệu Quân vẫn chưa hết làm hắn bất ngờ. Hôm sau, anh mặc đồng phục cảnh sát, mang theo một cuộn giấy vệ sinh, xì mũi suốt quãng đường lái xe vào thành phố tìm La lão đại.
Hàng tháng chỉ có một ngày cuối tuần cố định trong trại giam để người thân, bạn bè vào thăm tù. Lịch trình được lên đều cho từng tù nhân của mỗi khu, nên cơ bản là mỗi tù nhân phải đợi một hoặc hai quý mới đến lượt gặp người nhà lần nữa, chứ không phải muốn gặp là gặp. Cũng vì La Dũng không kịp đến ngày thăm tù, nên chỉ có thể gửi một phong thư cho La lão nhị, hút một điếu thuốc với viên cảnh sát phụ trách, nhờ chuyển cho La Cường, báo hắn biết bố La đã không còn nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
TỘI PHẠM ( Hãn phỉ ) - Hương Tiểu Mạch
General FictionTruyện được reup chưa có sự cho phép của tác giả Tác giả: Hương Tiểu Mạch. Chuyển ngữ: Andrew Pastel Thể loại: Hiện đại, cường cường, tình hữu độc chung, hắc bang tình cừu, yêu nghiệt du côn con ông cháu cha thụ x quỷ súc, phúc hắc, "cuồng em trai"...