Chương V. Cây nấm vàng mang tên Chì

357 48 24
                                    

Sắp ròu:D
_________________________Mở->>

Một thiếu niên với mái tóc vàng nắng mai, đứng bên cửa sổ ngước nhìn mùa tuyết đầu tiên, đôi mắt to tròn cứ mở mãi không thấy chớp.. cứ như đang ước mơ gì đó nhưng chẳng có cơ hội chạm tới..

Cậu thật khó hiểu...

__________________________Tua->>

" Ta - kẻ du mục nhỏ bé đã trót lòng yêu em - một thiếu gia với thế lực to lớn,... dù đã biết ngay từ đầu chẳng có cơ hội để yêu em và được em chấp thuận, nhưng con tim ta vẫn không thôi thổn thức về em... hỏi ai ở đây có thể kiến ta quên em.. ai có thể khiến ta quên mùi hương ấy, mái tóc ấy, đôi mắt làn da hồng hào ấy.... Ta mắc bệnh rồi.. bệnh tương tư em. Ta chán nản mỗi khi không gặp được em, ta quằn quại trong từng nổi nhớ, ta vui sướng khi em gọi tên, ta hạnh phúc khi em cười với ta,... em như ánh trăng chiếu rọi trên mặt hồ, còn ta là kẻ ngu ngơ nhảy xuống nước cố bắt lấy em nhưng đó chỉ là hình bóng phản chiếu của em từ trên cao..."



- Haiz.. lại là badending

Cậu đang chán chường nằm đọc cho nốt cái bộ truyện bl lần trước đọc còn gian dở, cậu hơi buồn vì đây không phải là happy ending..

- Tiếc ghê~ 2 nhân vật chính mình thích vậy mà... haizz

Nằm cuộn trong chăn ấm, cậu đưa mắt nhìn nhìn tuyết đang rơi không ngừng ngoài kia.. cái thời tiết này thật khiến người ta muốn nằm trong chăn mà ngủ một giấc...

Cậu mắt nhắm mắt mở, mơ mơ màng màng lim dim chìm vào giấc ngủ..

Đang chuẩn bị ngủ đông thì tự dưng dưới nhà có tiếng gõ cửa..

*Cốc cốc*

[*...*: diễn tả âm thanh]

Cậu cố làm lơ và ngủ tiếp..

- Takemichi!! Anh biết em nghe nên xuống mở cửa đi!! Em không muốn để hàng xóm chết cóng trước cửa nhà em đâu nhỉ!!????

Cậu điếc ngang aaa~

*Uỳnh uỳnh*

- Em không muốn anh phá cửa đâu nhỉ!!?? Takemichii!!!

- TAKEMICHI!!!!

/ Chậc cái tên điên này!!/

Cậu chạy nhanh từ phòng xuống dưới nhà, lúc ra ngoài còn không quên mặc cái áo ấm và lấy cái chìa khoá..

Cậu không có điên đến nổi mở cửa nhà thôi mà cũng mặc áo khoác, nhưng đó là đối với nhà của người nào mà không có hàng rào cao cả 2m và cái cửa dính cứng nhắc với hàng rào..

Sân vườn nhà cậu phủ đầy toàn là tuyết và tuyết.. khiến chân cậu bước đi rất khó khăn đã thế còn rất lạnh..

[alltake/mạt thế] Điềm tĩnh....?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ