Chương XXXIV.

77 10 22
                                    

Ba tui rút wifi rồyyy, hú hú hú hú

Đang bắt ké wifi hàng xớm nèee🥹 khen tui điii

______________________________________Mở-->>

Tôi gọi điện cho Hina đến đón mục đích chính là đưa Kazu vào bệnh viện, trong những lúc như vậy.. cô ấy sẽ giúp được tôi..

______________________________________Tua-->>

Hiện tại cậu đang ở trong một phòng bệnh, Kazutora nằm dài trên giường, đứa bé ấy đang ngủ

- Takemichi, em có sao không..?

Hina quan tâm hỏi thăm, cô biết cậu là người dễ xúc động nên cô lo lắng cho cậu..

- Dạ..? Không. Người có sao là Kazu ấy..

- Ừm..

Bầu không khí trầm lắng hoà với cái mùi đặc trưng của bệnh viện khiến nó có phần u ám, đáng sợ nhè nhẹ..

- ..Em ngồi đây đi, chị đi mua đồ ăn cho em, bỏ bữa là không tốt đâu với cả bác sĩ nói Kazu sẽ sớm khoẻ lại, em không cần quá lo lắng, Takemichi.

Cô cười dịu, cô không thể làm gì, chỉ là muốn giúp cậu bằng tất cả sức lực của bản thân..

- Vâng, thế em cảm ơn, chị mua dùm em một phần cháo luôn nhé!

Cậu cười nhẹ và có vẻ đã thoải mái hơn, thấy thế Hina cũng đã an tâm một phần nào đó..

- Ừ, chờ chị xíu chị về liền

- Oke! Chị đi cẩn thận

Cậu vẫy tay chào và cười vui một cái

*Cạch*

...

*Ring---ring--tuýt--*

Ngay sau tiếng cửa đóng trùng hợp lại là tiếng chuông điện thoại reo dài, cậu bắt máy

- Takemichi?! Em đang ở đâu?? Vết máu kia là sao!!? chuyện gì đã xảy ra!!??

Giọng nói quen thuộc của đầu dây bên kia pha thêm sự lo lắng trong lời khiến cậu vừa nghe đã biết là ai

- Shin đấy à? Anh đừng lo, không phải máu của em, chút nữa về em sẽ kể cho anh nghe sau..

Ánh mắt cậu nhìn về Kazu, trong lòng nặng trĩu không biết phải nói thế nào với Shin với hắn thấy vết máu kia rồi

Kẻ như hắn chắc đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh về cái vết ấy..

- Em đang ở đâu? Anh đến đón.

Nghe được câu không phải máu của cậu, hắn đã bớt đi sự lo lắng, bây giờ hắn chỉ muốn gặp cậu..

[alltake/mạt thế] Điềm tĩnh....?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ