Chap 14

419 15 1
                                    

Từ Thượng Thanh không hề biết chuyện Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn đang yêu nhau, anh ấy chỉ lờ mờ biết hình như Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên từng yêu nhau, nhưng sau này Tống Á Hiên đột nhiên về nước, Mã Gia Kỳ cũng không nói gì với anh.

Từ Thượng Thanh là một người kinh doanh thực tế, anh ấy coi trọng năng lực làm việc của Tống Á Hiên cũng coi trọng nguồn tài nguyên phía sau Mã Gia Kỳ, bất luận là về phương diện tình bạn hay lợi ích anh đều muốn có mối quan hệ với Tống Á Hiên và Mã Gia Kỳ, hơn nữa anh càng hy vọng Tống Á Hiên có thể nối lại tình xưa với Mã Gia Kỳ, anh có thể thấy rõ được rằng Mã Gia Kỳ vẫn luôn thích Tống Á Hiên, Mã Gia Kỳ cũng sẽ vì Tống Á Hiên mà mang đến hạng mục cùng lợi ích đến cho công ty của anh, một tên hai đích tốt như vậy cũng rất vui vẻ.

Hiện giờ Tống Á Hiên không biết phải từ chối ra sao, dù sao bất luận về phương diện nào cậu cũng là nhân viên của Từ Thượng Thanh, là đại diện bên B của công ty, sếp và bên A yêu cầu một bữa cơm, cứ từ chối cũng không thể được, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý, chỉ là một bữa cơm, một hai tiếng đồng hồ cũng sẽ ứng phó được thôi.

Đến nhà hàng Tống Á Hiên càng đau đầu hơn, là nhà hàng Kinh Nhạn, cậu không ngờ sẽ đến nhà hàng Kinh Nhạn ăn cơm, cậu biết hôm nay Lưu Diệu Văn đi ăn cùng Đinh Trình Hâm, nếu như gặp mặt thì cậu phải giải thích làm sao?

Không, chắc không trùng hợp vậy đâu, Đinh Trình Hâm nhiều sản nghiệp như vậy, không nhất định sẽ ăn ở nhà hàng Kinh Nhạn, Tống Á Hiên vẫn luôn âm thầm tự an ủi trong lòng, vờ điềm nhiên cùng Mã Gia Kỳ đi vào nhà hàng.

Ở một bên khác Lưu Diệu Văn cùng Đinh Trình Hâm, Nghiêm Hạo Tường, Trương Chân Nguyên đã ngồi trong phòng riêng của nhà hàng Kinh Nhạn.

"Đinh nhi, anh đến Ninh Thành làm gì vậy?" – Lưu Diệu Văn ngồi dựa vào ghế, một tay nâng ly rượu khẽ lắc.

"Tin tức của Lưu thiếu gia nhanh nhạy ha? Còn len lén quan tâm anh cơ?" – Đinh Trình Hâm vẫn là một tay chơi mười năm như một, cặp lông mày vẫn xinh đẹp như năm đó.

"Cmn anh cút sang một bên, em nào rảnh rỗi mà quan tâm anh."

"Vâng vâng vâng, cậu có thời gian rảnh rỗi đều dùng để quan tâm vị kia nhà cậu, hôm nay sao không đưa Lưu phu nhân đến hả?"

"Gần đây anh ấy bận công việc, ở nhà vẽ rồi."

"Được, thành người bận rộn rồi, chú để mắt cho kỹ, đừng để cậu ta chạy nữa đấy."

Lưu Diệu Văn nghe thấy câu này sắc mặt thay đổi rõ, rượu trong ly một hớp uống hết, Trương Chân Nguyên nhanh chóng mở lời: "Em nói chứ Đinh nhi, ăn cơm cũng không chặn được miệng của anh à, thế thì uống nhiều rượu một chút, đem hết rượu ngon của quán nhà anh ra đây, đừng có mà keo kiệt đó."

"Cái khác anh đây không có, rượu ngon anh đây có đầy! Chú đợi đấy anh đi lấy." – Đinh Trình Hâm cũng sợ dáng vẻ u ám của Lưu Diệu Văn, chạy như bay ra ngoài.

"Diệu Văn nhi, đừng có thành kiến với Đinh nhi, anh ấy cũng là vì quan tâm chú thôi, không có ý khác đâu, đều là anh em một nhà." – Trương Chân Nguyên nói giúp Đinh Trình Hâm, làm dịu bầu không khí.

[Longfic | Transfic] [Văn Hiên | Kỳ Hiên] - Lưu giữ gió núi gửi đến ngườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ