顾沉歌 - Phong Lưu Ký

139 5 0
                                    

【玄丽】风流记

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

【玄丽】风流记

【Huyền Lệ】Phong Lưu Ký

Quyến Tư Lượng - Kính Huyền x Đồ Lệ

Tác giả: 顾沉歌

Link truyện gốc: https://mariuscielo.lofter.com/post/1fc5ab27_2b4ae4737

Fic dịch khi đã được sự đồng ý của tác giả. Mong mọi người tôn trọng công sức dịch của mình và không đem đi nơi khác. Cảm ơn.

°

Góc nhìn của người thứ ba.

"Hôm nay ta muốn kể một câu chuyện, cố sự về âm dương..."

“今天我要讲一个,阴差阳错的故事。”

* Do mình vẫn dịch không ra nghĩa của đoạn 阴差阳错 nên mình xin phép để nguyên câu ở đây ạ.

________

Ta là tác giả của một cuốn sách vô danh trong thành Trường An. Cụ thể vô danh đến trình độ nào, dùng tài hoa ta không thể phát huy để ví dụ, đó chính là một hạt gạo trong hũ gạo nhà Thẩm đại nương cách vách, diện mạo bình thường, khẩu vị cũng bình thường.

Tuy rằng ta thích viết sách, nhưng vì muốn sống sót trong thành Trường An tấc đất tấc vàng này, ta không thể không phát triển một ít nghề phụ để duy trì cuộc sống và sở thích của ta, ví dụ như giúp các thiếu gia tiểu thư trong Thư viện không thích học hành, nghiên cứu chép sách hoặc hoàn thành tám luồng văn do phu tử chỉ định. Bọn họ không phải Thế tử nhà nào thì chính là Quận chúa phủ nào, thù lao cho ta cũng phong phú, chính là cái gọi là "ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm", mặc dù biết loại hành vi này là không đúng, nhưng vì muốn cuối cùng trở thành một người nổi danh dựa vào sáng tác truyện, trong thời gian có hạn ta ngoại trừ viết bản thảo ra, đây còn là con đường kiếm tiền hiệu quả cao nhất.

Cho nên đêm đó khi Đồ Lệ tìm tới, ta cơ hồ sợ tới mức suốt đêm thu thập hành lý muốn chạy ra khỏi thành Trường An.

Việc này nói đến cũng không thể trách ta nhát gan, đêm đó nàng mặc một thân y phục dạ hành màu đen, tóc buộc thành đuôi ngựa, mặt cũng bị mạng che màu đen che lại, bên hông treo một thanh trường kiếm, cả người nhìn qua hung thần ác sát, giống như trong sách của ta thường viết là những tên giang dương đại đạo chuyên cướp của tiểu thư nhà giàu.

Đồ Lệ nặng nề ném kiếm lên bàn của ta, "Đùng" một tiếng làm rơi mấy cây bút lông xuống đất. Ta căng thẳng nuốt nước bọt, run rẩy hỏi nàng ấy: "Dám hỏi ý định của đại nhân?"

[Dịch][Quyến Tư Lượng] Những câu truyện ngắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ