Kim Thái Hanh đang xử lí công việc trong phòng thì nghe tiếng mở cửa sau lưng, quay lại mới thấy bà cả đi vào với chén thuốc bổ trên tay, bà đặt chén thuốc lên cái bàn gần đó rồi đi đến cạnh hắn.
"Ông nè, tui tính hỏi cưới con gái ông cai tổng cho thằng Trọng, ông thấy vậy được không?"
"Bộ thằng Trọng nó đòi bà cưới vợ hay sao mà bà coi bộ gấp quá vậy?"
"Nó không có nói gì với tui hết, tại tui thấy con gái người ta đẹp người đẹp nết nên muốn hỏi cưới vậy mà, thằng Trọng năm nay cũng hai mươi tuổi rồi chớ ít chi."
"Vậy thằng Trọng nó có chấp nhận chuyện này không?"
"Lát nữa tui sang phòng nó nói sau."
"Bà tính sao cũng được, chuyện này tui giao lại cho bà, nhưng mà cũng đừng có ép con quá."
Thấy ông chấp thuận chuyện này bà vui mừng đi sang phòng cậu hai. Hai Trọng sau khi nghe má mình nói mọi chuyện liền buông sổ sách xuống đi nhanh về phía bà.
"Chuyện này nói sau đi má."
"Sau là sao, bây năm hai mươi rồi chớ còn nhỏ đâu mà không chịu cưới vợ."
"Tại...tại con...thôi được rồi, chiều nay con sẽ có câu trả lời cho má."
Bà cả nhìn cậu thở dài một hơi rồi bước ra khỏi phòng. Cậu hai từ trước đến nay rất nghe lời bà, lần này cậu nhất quyết từ chối chắc hẳn phải có lí do nào đó.
Cậu hai đi nhanh xuống nhà dưới tìm Chính Quốc, cái chân vừa bớt đau em đã đến đây làm ngay, đang lúc lau khô mấy cái chén thì cậu hai từ đâu đi đến nắm tay em kéo ra sau vườn. Đám con Mận trố mắt nhìn theo, ngồi trong này chẳng nghe được gì nên tụi nó lén đi theo nghe trộm.
"Cậu ơi có chuyện chi hả cậu?"
"Chính Quốc...anh...anh thích em, anh vốn muốn nói chuyện này với em lâu rồi nhưng không dám, hôm nay anh muốn nói hết lòng mình cho em rõ."
"Con...con xin lỗi cậu, con biết là cậu thương con nhưng mà con hông thể, con có người mình thương rồi."
"Vậy...vậy sao, người đó chắc là may mắn lắm."
"Cậu ơi con xin lỗi cậu nhiều lắm, cậu đừng giận con nha cậu."
"Anh có trách em đâu, chuyện này làm sao ép buộc được."
Hai Trọng gượng cười một cái để em yên tâm, lúc quay lưng lại một giọt nước mắt rơi xuống trên gò má, cậu trước giờ chưa từng đau lòng như vậy, cảm giác thật sự rất khó chịu.
Đám con Mận nhìn nhau lắc đầu, hơn ai hết tụi nó hiểu rõ tình cảm của cậu dành cho em, trước giờ chưa từng thấy cậu quan tâm một ai nhiều như vậy, nhìn khuôn mặt thất vọng khi nghe em nói câu từ chối thật làm người ta đau lòng thay.
Chiều đó đợi đến khi bàn ăn đầy đủ mọi người cậu hai mới lên tiếng.
"Má à, chuyện đám cưới của con má cứ làm theo ý má đi."
"Thiệt sao con, con muốn lấy con ông cai tổng thiệt hả?"
"Dạ, con đã suy nghĩ kĩ rồi má."
BẠN ĐANG ĐỌC
Vkook | Em Là Ai?
FanfictionQuá khứ hay hiện tại em vẫn là người tôi yêu nhất. 020422 - 170722