Chương 14

47 6 0
                                    

Quyển 1 - Chương 14: Đồng ý lời mời du hồ

Kể từ khi Từ Thoại Mỹ  được sắc phong, thiệp mời được đưa tới phủ  chất đầy bàn, không phải là muốn tới bái kiền thì chính là mời thăm. Bất đắc dĩ Từ Thoại Mỹ  tùy tiện đáp ứng một, dù sao chuyện sớm hay muộn, không bằng dứt khoát một chút.

Mở cửa phủ ra, Từ Thoại Mỹ  liếc mắt nhìn thấy xe ngựa hoa lệ kia, tròng mắt cũng sắp rời ra. Nàng chỉ lung tung đáp ứng, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Vừa định xoay người trở về phr, sau lưng lại có tiếng gọi nàng.

Từ  tiểu thư, bổn điện đợi đã lâu.”

Từ Thoại Mỹ  xoay người, biểu tình cứng ngắc, nhưng vẫn giữ vững nụ cười: “Thái tử điện hạ vì sao lại tới?”

Đông Phương Linh cười nhìn nàng: “Từ  tiểu thư không phải đồng ý hôm nay bồi bổn điện cùng đi du hồ sao? Cho nên bổn điện là đặc biệt tới đón Từ  tiểu thư!”

Thoại Mỹ  nhìn về phía Mộc Hương, ý tứ hỏi: Ta nhận lời mời này sao?

Mộc Hương mặt không vẻ gì gật đầu, mơ hồ còn nhìn thấy nàng hả hê trong lòng.

Thoại Mỹ   thầm hận, nhưng vẫn là bước xuống: “Làm phiền thái tử điện hạ rồi!”

Đông Phương Linh vô cùng nho nhã đem rèm vén lên, làm dấu tay với Từ Thoại Mỹ : “Xin mời!”

Từ Thoại Mỹ  ngồi vào, Đông Phương Linh cũng đi theo vào, hai người hai bên, trung gian có một bàn trà, phía trên để một ít điểm tâm, còn có một bình trà xanh. Xe ngựa chậm rãi đi, Từ Thoại Mỹ  xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài, tận lực bỏ rơi ánh mắt của người nào đó. Nhưng nàng bỏ rơi Đông Phương Linh cũng không cho nàng cơ hội trốn tránh, âm thanh nhẹ có chút trêu ghẹo: “Bổn điện là thú dữ sao? Từ  tiểu thư vì sao như là tránh không kịp vậy?”

Từ Thoại Mỹ  nhớ tới lời hôm dó hắn nói, dời ánh mắt trở lại, chống lại ánh mắt của hăn: “Mục tiêu của thái tử điện hạ cũng là phủ tướng quân hay sao?”

Thấy Thoại Mỹ  rốt cuộc cũng nguyện ý quay lại đối mặt với mình, tâm tình Đông Phương Trạch rất tốt: “Làm sao thấy được?”

Thoại Mỹ  biết Đông Phương Linh sợ rằng đã biết nàng biết nhiều chuyện, cho nên ngụy trang từ trước đến nay không tự chủ mà biến mất, không còn là kiểu giả vờ khen tặng, ngược lại cóthể nói là có chút lạnh nhạt: “Chẳng lẽ thái tử không muốn trăm vạn đại quân nhà họ Từ ?”

Đông Phương Linh lắc đầu: “Thái tử phi của bổn điện là nữ nhi của binh bộ thượng thư. Trong tay của binh bộ thượng thư cũng là trọng binh, nếu như bổn điện muốn lôi kéo Từ  tướng quân, sợ rằng đến lúc đó không cần những người nhìn chằm chằm vào ngôi vị kia, chỉ sợ phụ hoàng cũng sẽ diệt trừ bổn điện!”

“Vậy ngươi làm nhiều việc như vậy là vì sao?”

“Nếu như bổn điện nó chỉ bởi vì nàng thì sao?”

Từ Thoại Mỹ  miện cưỡng nâng mắt lên, đáy mắt lướt qua: “Không biết thần nữ có chỗ nào đáng giá để điện hạ phí sức như vậy?”

(Cover Long Mỹ)Tà Y Hoàng HậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ