⑦:Chạm mặt!

1.8K 129 10
                                    

Mạnh Dũng :Không muốn cũng phải làm..cậu không có quyền từ chối

Tuấn Tài :KHÔNG.. KHÔNG BAO GIỜ.. KHÔNG MUỐN

Mạnh Dũng :Kiên quyết không muốn!

Giọng nói của Nhâm Mạnh Dũng lạnh thấu xương.. nét mặt cực kỳ hung ác..tuy vậy cậu vẫn kiên quyết trả lời..

Tuấn Tài :Không muốn

Tuấn Tài bị dọa sợ ..giọng nói nghẹn ngào nắm chặt lấy khung cửa ..cậu hối hận tại sao đêm đó lại tìm người đàn ông nguy hiểm như vậy vẻ mặt lạnh lùng cùng với cái khí lạnh lẽo.. Chẳng ai dám đến gần cả,khẽ liếc mắt một cái hắn có thể giết người trong vô hình rồi.. Nhâm Mạnh Dũng hắn tức tối nhìn cái người con trai dám cãi ý của hắn.. Vẻ mặt âm trầm..hắn từng bước từng bước tiến về phía Tuấn Tài một đấm đánh tới!.."RẦM"
tiếng vang thật lớn.. cánh cửa bị lõm sâu một nữa trong nháy mắt.. Chất lỏng đỏ tươi chảy xuống hòa lẫn vào những mãnh gỗ vụn..Tuấn Tài.. Cậu sợ đến tê liệt ngã xuống đất, cơ thể run dữ dội.. Người đàn ông này.. lúc nào cũng có thể sẽ đánh cậu với sức mạnh đó...đến lúc đó chắc chắn cậu sẽ mất mạng..

Mạnh Dũng :Sao lại sợ.

Vừa nói hắn vừa kéo cậu dậy,bế lên giường động tác thô lỗ cởi sạch đồ cậu ra không có bất kì màng dạo đầu nào liền trực tiếp đưa thứ thô ráp kia tiếng vào..
"Á"..Tuấn Tài không thuận theo liền hét lên.. Cảm giác đau đớn như bị xé nứt ra làm cho cậu sắp chịu không nổi.. nước mắt theo khóe Minh Bình rơi xuống.. Nhâm Mạnh Dũng.. hắn vẫn như cũ không thèm quan tâm cậu ra sao ,vẫn rong ruổi như cũ, dùng sức như vậy, vô tình như vậy.. Hắn bị cậu mềm mại siết chặt bên dưới, một cảm giác đặc biệt thoải mái lúc nào cũng vậy..cậu luôn mang đến cho hắn cảm giác mất hồn..Tuấn Tài.. cậu cố gắng cắn chặt môi chống đỡ từng cái va chạm mạnh mẽ của hắn.. Khó chịu trong người dần chuyển thành một loại cảm giác tê sướng lạ lẫm..

Cậu bây giờ cảm thấy rất xấu hổ ..đôi chân lặp tức quấn ngang hông cường tráng của hắn "KHÔNG THỂ CHỊU NỔI ".Sóng nhiệt trong cơ thể từng đợt càng ngày càng nhanh đánh sâu vào khiến cả người cậu tê tái.Cổ họng không tự chủ được khẽ rên lên vài tiếng. Sau khi kịp tự chủ được cậu mới cắn chặt môi dưới để mình không phát ra một âm thanh nào nữa..

Mạnh Dũng :Kêu lên tôi thích nghe..(Ngón tay chậm rãi sờ lên gương mặt cậu nói)

Ngón tay của hắn ..hiện đang để ở chỗ người đàn ông trong bar tát một cái khi cô phá hỏng cuộc giao dịch của hắn vào lúc làm nhiệm vụ 3 ngày trước.. Sức lực kia khiến cậu đau đớn hít một hơi sâu.."Á"..Thật đau

Mạnh Dũng :...

Nghe cậu kêu đau..hắn hừ lạnh một tiếng .Dưới ánh đèn lờ mờ..đột nhiên ánh mắt đen láy của hắn trở nên lạnh thấu xương chỉ vì nhìn thấy bên mặt của cậu hơi xưng đỏ..dừng hoạt động bên dưới.. Ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng.. bờ môi mỉm thành một đường thẳng

Mạnh Dũng :Ai đánh?( Giọng nói lạnh lẽo như có như không giống như không chút để ý nhưng lại rất để ý)

Tuấn Tài :Cái....cái gì?

[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ