Mạnh Dũng : Tôi không phải chó ,ngược lại, tôi càng giống sói hơn đấy.
Tuấn Tài : anh còn hơn cả sói luôn đấy nên gọi anh là cầm thú..
Dứt lời hắn bất ngờ quật cậu xuống giường cả cơ thể đè lên người cậu rồi nói...
Tuấn Tài : em có biết cầm thú là như thế nào không..
" anh.. anh.. bước xuống"
Cậu lo sợ hai tay chắn trước ngực hắn, đừng nói hắn định làm ở đây nhé..
Tuấn Tài : nè nè ,Anh đừng có làm bậy.. ở đây là bệnh viện đấy..
Mạnh Dũng : bệnh viện thì sao? Giường lớn còn là phòng cách âm ..đủ 2 thứ này là được rồi..
Tuấn Tài : không được, không được.. bước xuống ngay. Xin anh đấy.. Có người vào sẽ mất mặt chết xuống lẹ đi..
" chưa có sự cho phép của tôi, họ dám vào?"
Tuấn Tài : Xin anh đấy, lúc nào cũng được ..hôm nay tha cho tôi đi..
Mạnh Dũng : chưa hài lòng?
"...?"
Mạnh Dũng : khi nào khiến tôi hài lòng, tôi sẽ tha cho em..
Tuấn Tài :Hả?Sao cơ? Tôi khiến anh không hài lòng ,chỗ nào..
Hắn nhăn mặt khó chịu
Mỗi câu của cậu đều khiến hắn không hài lòng, cả biểu cảm của cậu cũng khiến hắn không hài lòng tất cả biểu hiện và hành động của cậu hiện giờ điều khiến hắn không hài lòng.. hắn cuối xuống cắn mạnh vào cổ cậu khiến cậu hét lên một tiếng đau đớn mắng..Tuấn Tài : Cái người này.. anh lại lên cơn điên gì nữa vậy..
Mạnh Dũng : chú ý cách xưng hô, bằng không đừng hồng bước xuống giường..
"..."
Cách xưng hô? cậu ngơ ngác.. Một lúc lâu sau đó liền phì cười ...ra đều làm hắn không hài lòng chính là việc xưng hô đó ,cũng đúng thôi.. Cả hai bây giờ đã bày tỏ tình cảm của mình rồi mà cũng nên thay đổi cách xưng hô cái chứ..đâu thể "Tôi..anh".."Tôi..em" liên tục như vậy..
Tuấn Tài : Anh quạo cái gì, nói chuyện cho rõ cái đi. Nói không rõ không rành liền trách người khác, em bây giờ có cái gì khiến anh không hài lòng nữa không..
Mạnh Dũng :...
Tuấn Tài : Sao lại im lặng chứ, còn nhìn em bằng ánh mắt đó nữa ..Em lại làm anh không hài lòng nữa à..
Mạnh Dũng :Xuống đi..
Hắn ngã qua một bên sau đó đẩy cậu xuống giường..
Tuấn Tài : Ôi trời, cái con người của anh là thật đấy phũ phàng người khác là cái sống của anh sao. Rốt cuộc cái gì khiến anh không hài lòng vậy hả.. anh cứ nói ra luôn đi. Nếu làm được em sẽ giúp anh..
"Vậy thì.."
.....
Tuấn Tài :Thì sao?
Mạnh Dũng :Cởi đồ ra biểu diễn anh xem..
....
Tuấn Tài : Mạnh Dũng này anh nhớ lúc mới gặp nhau anh đã tát em một cái không..
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn.
FanficNhâm Mạnh Dũng :22 tuổi Chủ tịch Nhâm Thị, người đứng đầu giới Hắc đạo, là một người lạnh lùng, tàn nhẫn, gϊếŧ người như cơm bữa, gái đối với anh chỉ là đồ chơi phát tiết. Mồ côi từ nhỏ, 15 tuổi sự nghiệp thành công vang dội lan rộng ra cả nước, ai...