②③

1.8K 129 41
                                    

Mạnh Dũng:Về..

Hắn định nắm tay cậu lôi cậu đi ..đẩy cậu vào xe chạy về Nhâm gia ..đến nơi hắn kéo cậu xuống xe đem vào nhà.. cậu vội hất tay hắn ra.. Xoa xoa cổ tay nói..

Tuấn Tài :Tôi .. không muốn ở nơi này

Mạnh Dũng: em nói gì( trầm mặt)

Tuấn Tài : tôi thật sự ghét nơi này ..ghét cả anh

Mạnh Dũng: mau rút lại câu nói đó.. ngay..

Tuấn Tài :Không..

Cậu cắn môi ..rưng rưng nước mắt tiếp tục nói..

Tuấn Tài : Anh biết không, Từ khi anh xâm phạm vào cuộc đời tôi ..từ khi tôi bước chân vào đây tôi chẳng có cái gì gọi là sự tự do cả... cái gì anh cũng tự làm chủ .Chẳng cho tôi ý kiến hay làm chủ chuyện gì cả.. Bị anh giam trong nơi cái nơi lạnh lẽo này sự cô đơn cứ vậy mà quay quanh tôi ....chẳng ai trò chuyện, chẳng ai bầu bạn, anh hiểu cảm giác này không..

Mạnh Dũng:...

Tuấn Tài : người nguy hiểm như anh, ở bên anh mạng sống tôi lúc nào cũng bị đe dọa.. một con người có đáy vực sâu không đáy.. Không Cảm Xúc Không tim.. như anh sẽ chẳng bao giờ hiểu được tôi đâu, cả yêu anh tôi còn chẳng dám suy nghĩ.. thì làm sao mà dám tiếp tục bên anh chứ..

Mạnh Dũng: Ý em là sao..

Tuấn Tài : Tôi muốn ly hôn

Mạnh Dũng: em nghĩ tôi đồng ý

Tuấn Tài : anh thật tàn nhẫn căn bản cuộc hôn nhân giữa tôi và anh đều không có hạnh phúc ..trói buộc nhau mãi sẽ không có kết quả.. tôi và anh không Yêu nhau, nên phiền anh buông tha cho tôi được không..

Mạnh Dũng: buông tha em.. không bao giờ.. một câu nói. Tôi không thích lặp lại nhiều lần EM LÀ CỦA TÔI..

Tuấn Tài : anh thật sự tàn nhẫn đến vậy sao ,thích chà đạp hành hạ tôi đến vậy sao..

Mạnh Dũng: không, người thật sự tàn nhẫn chính là em ..em vốn không hề cho tôi cơ hội em vốn không hề cảm nhận được tình yêu của tôi.. Em nghĩ tôi giữ em bên cạnh đến bây giờ đều là thể xác của em sao? sai rồi tôi giữ im lại là vì tôi yêu em nhưng em chẳng bao giờ hiểu tôi cả...

Cậu đứng hình trước câu nói của Nhâm Mạnh Dũng
Hắn vừa nói"Yêu Cậu"
Làm sao có thể.. một người như hắn ta có thể yêu cậu.. Không.. nói dối.. hắn cố ý nói vậy là để cậu đồng lòng không phải..

Mạnh Dũng: Nếu như một ngày nào đó.. em phát hiện ra tôi không giống như những gì em nghĩ.. liệu em có muốn ở cạnh tôi không..

Tuấn Tài : Xin lỗi, tôi không yêu anh.. càng không thể tin anh bất kỳ điều gì nữa, anh có thể giết chị mình.. một ngày nào đó anh cũng có thể giết tôi ..tôi ..không thể ở bên anh..

Cậu đẩy hắn ra vội chạy ra ngoài.. từ đó mà trời bắt đầu đổ mưa
Ánh mắt thất vọng của hắn nhìn về phía cậu.. sâu thẩm.. ánh mắt đầy đau thương ..ánh mắt như muốn nói với cậu điều gì đó.. nhưng lại không thể

Phan Tuấn Tài lan thang trên đường cao tốc vắng người, cơ thể nhỏ bé chỉ có một lớp áo mỏng bị nước mưa làm ướt hết, ánh mắt vô hồn với thời tiết mưa gió lớn như này chẳng ai biết..
Cậu đang khóc!

[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ