Tiếng hét thảm thiết máu văn tung tóe lên Khắp căn phòng.. Phan Tuấn Tài, lần đầu thấy cảnh tượng lột da sống đó khiến cậu buồn nôn rất nhiều... chính tay NHÂM MẠNH DŨNG thực hành càng khiến cậu sợ hơn.. lớp da hắn bị rách khỏi cơ thể mắt bị khoét ra ngoài, từng cánh tay, bàn chân bị anh róc thịt ra trong khi Ji Sub còn sống.. đàn em của anh chặt từng cơ thể hắn Nhâm Mạnh Dũng dùng kéo cắt đứt trái tim ném xuống sàn cậu kinh hải nhìn trái tim đang đập đó.. tàn nhẫn quá.. quá tàn nhẫn rồi..
Từ từ rồi từ từ.. trái tim ban đầu đập liên hồi và rất nhanh ..sau đó dần dần chậm lại ..chậm lại.. liền ngừng đập ngay..CHẾT RỒI
Nhâm Mạnh Dũng dừng lại ,vứt con dao xuống sàn.. cơ thể nhuộm một màu đỏ ,quay lại nhìn cậu sau đó cười mỉm nụ cười lạnh lùng như có như không khiến cậu run rẩy.. cậu vội đứng dậy bịch miệng đi ra ngoài vịn vào thành cửa mà nôn ra nôn vào..
Mạnh Dũng :* Phan Tuấn Tài.. bao nhiêu đây không đủ làm em sợ đâu nhỉ..*
Tuấn Tài : đáng sợ quá.. Kinh dị quá
"Ọe...ọe.."
Mạnh Dũng :...
Tuấn Tài : anh.. đừng có lại gần em ..tránh xa em ra.. có rõ không..
Mạnh Dũng :Ờ.. anh đi tắm.. trên tầng có hai căn phòng sạch.. em vào đó đợi anh
Hắn trả lời sau đó cười nhếch đút tay vào quần ung dung đi vào một lói khác sau đó biến mất.. thật không ngờ Nhâm Mạnh Dũng vừa giết người đây không những không lo cảnh sát phát hiện mà có thể bình tĩnh như mình chưa làm gì.. cậu như bị tia điện làm giật người. Sau đó chạy thẳng lên tầng trên.. Nếu còn ở đây cậu sẽ chết mất
Tuấn Tài : Trời ơi.. mình điên mất thôi.. Càng nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy ,càng cảm thấy rợn người..
Cậu thả mình nằm trên chiếc giường nhỏ ..ôm ôm cắn tay băng bó của mình, than phiền cậu nhắm mắt suy nghĩ về chuyện gì đó..
Tuấn Tài : lại là cái cảnh tượng đó. Tại sao cứ xuất hiện trong giấc mơ của mình chứ ..Tại sao mỗi khi nhắm mắt nó điều hiện lên hình ảnh đó ..Thật ra là ai..
Cậu chắp tay lên trán cố che đi cảm giác tiêu cực lúc nãy.. Nhưng dù vậy thâm tâm vẫn cứ bận tâm về người con trai trong tâm trí cậu.. hình ảnh tuy không được rõ ràng nhưng lại có cảm giác quen thuộc ,chính là người đã cứu cậu lên từ dưới biển... một người con trai thân hình đầy máu nở nụ cười tỏa nắng có chút gấp gáp nói chuyện với cậu ..sau đó biến mất..
Mạnh Dũng :Đang nghĩ gì đó?
Mạnh Dũng từ đâu xuất hiện cất tiếng khiến cậu giật mình ngồi bật dậy..
Tuấn Tài : Anh tắm xong rồi sao?
"Ừm"
Cậu im lặng
Anh cũng im lặng
Bầu không khí cũng im lặng theo ..yên tĩnh đến khó chịu ánh mắt anh hướng nhìn cậu không di chuyển cậu đảo mắt vài cái ..cười trừ nói..Tuấn Tài :Chúng ta về thôi..
Cậu đứng dậy nắm tay anh đi về nhưng không được ..anh vẫn đứng im một chỗ ..mà không biểu lộ chút cảm xúc nào..
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn.
FanfictionNhâm Mạnh Dũng :22 tuổi Chủ tịch Nhâm Thị, người đứng đầu giới Hắc đạo, là một người lạnh lùng, tàn nhẫn, gϊếŧ người như cơm bữa, gái đối với anh chỉ là đồ chơi phát tiết. Mồ côi từ nhỏ, 15 tuổi sự nghiệp thành công vang dội lan rộng ra cả nước, ai...