⑨:Chọc giận ác ma

2.1K 131 4
                                    

Tuấn Tài ..sau một tiếng ngất đi ..cuối cùng cậu cũng tỉnh ..vừa ngồi dậy thì đã thấy gương mặt của Nhâm Mạnh Dũng lạnh lùng như một lớp băng,giống như một con sư tử sung mãn đang hừng hực lửa giận..bất cứ khi nào hắn cũng có thể bộc phát ra một mặt hung mãnh tàn bạo.. Tuấn Tài.. Cậu sợ hãi rụt cơ thể về..nước mắt trong suốt chảy đầy hốc mắt, xoay một vòng nhưng không hề rơi xuống..

Mạnh Dũng :Sao lại sợ, tôi đã làm gì cậu nào?

Tuấn Tài :Tôi...

Hắn từng bước tiến tới gần cậu,dùng cặp mắt giết người đó nhìn cậu chằm chằm.. ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu cậu..Thật đáng sợ ~~~

Mạnh Dũng :Chuyện không nên biết.. đừng nên quá tò mò đào sâu nó..hiểu chứ..hậu quả sẽ khó lường nếu em mở miệng hỏi tôi đấy..

Lại một lần nữa hắn đọc được nội tâm cậu..mai mà cậu còn chưa mở miệng hỏi.. Đúng thật  là nguy hiểm

Tuấn Tài :*Sợ rồi à..anh ấy có thể giết chị mình.. Cậu cũng không ngoại lệ, càng muốn tiếp cận anh ấy..càng muốn chiếm trái tim anh ấy..tôi sợ..cậu chết không có chỗ chôn đấy..*

Cậu nhớ lại câu nói của Nancy ban sáng ,lại càng thêm sợ hơn..cơ thể lùi ra phía sau tránh né hắn ..nhưng không mai,đã bị hắn bắt gặp ..nắm chặt tay cậu kéo lại gần nói,vẫn là cái ánh mắt đó..hắn nhìn cậu..cậu nhìn hắn.. Hai người cứ giằng co như vậy ánh sáng điện quang bùng bùng bốc cháy lên trong lòng mắt đen Nhâm Mạnh Dũng.. Tuấn Tài.. Cậu hoảng sợ vội vàng rủ mí mắt xuống.. cuối đầu không dám nhìn mặt ác ma nữa.."RẦM" chiếc bình thủy tinh kế bên cậu bỗng tan nát..cậu hốt hoảng nhìn.. hắn ta ..đang làm gì vậy..sức hắn là gì thế, một cú đấm chiếc bình hoa bằng thủy tinh đó tan tành... có thể thấy hắn ta đang cực kỳ tức giận, tốt nhất không nên nói gì..

Mạnh Dũng :*Người con trai đáng chết.. sao mình lại không thể đánh hay giết cậu ta vậy..mẹ kiếp ..đúng là gặp quỷ..*

Vài phút trôi qua.. Cậu nghe được tiếng chân vang lên thì thấy ác ma đã xoay người đi..nhưng.. tay hắn,trên tay hắn đang rỉ máu..máu chảy ra nhỏ xuống cả sàn..miếng thủy tinh còn dính lên cả tay hắn, hắn cũng không để ý sao..mang theo những nghi vấn này cậu chần chờ mở miệng..

Tuấn Tài : này..

Mạnh Dũng :Câm miệng.. em đàng hoàng cho tôi ..từ giờ không được phép bước chân ra khỏi Nhâm gia.. RÕ CHƯA (hắn lạnh lùng ngắt lời cậu..giọng pha chút lạnh lùng uy hiếp)

Tuấn Tài :Này..tôi chỉ muốn nói ..ắc..

Aizz..xong rồi ,một vũng máu nhỏ chảy ra dưới chân cậu rồi.. Sao lại ngốc như vậy chứ..bộ cậu không thấy những mãnh thủy tinh ở dưới à.. Nhâm Mạnh Dũng đi đến cửa thì dừng lại xoay người lại liếc cậu..ánh mắt thấu xương nói "Ai cho cậu xuống giường hả..mù mà không thấy mãnh thủy tinh dưới đất sao.."(add:Quá đáng -_-)anh bây giờ thật muốn bế người con trai dưới đất lên mà băng bó vết thương, sao đó xử cậu một trận..nhưng anh có việc bận mất rồi.. mẹ kiếp!

Mạnh Dũng :Minh Bình.. XỬ LÝ VẾT THƯƠNG CHO CẬU ẤY SẠCH SẼ.. KHÔNG CÓ LỆNH CỦA TÔI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CHO CẬU ẤY RA KHỎI PHÒNG..

[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ