③④

1.4K 121 13
                                    

Tuấn Tài : sao.. rốt cuộc có ngon hay không

Mạnh Dũng :Ừm ..ngon

Tuấn Tài : em lên pha nước anh tắm nhé

Mạnh Dũng :Ừm..

Cậu mỉm cười lên phòng pha nước cho anh tắm sau đó cả hai lên giường ôm nhau ngủ
tới sáng

10 ngày sau đó..

Duy Cương : anh ..trực thăng đã chuẩn bị xong chúng ta đến đó trước 3 ngày đàm phán cùng ông ta

Văn Toản : không định nói cho bác Lương biết sao..

Mạnh Dũng : không cần.. nhanh.. chúng ta xuất phát

Mạnh Dũng đứng dậy vức điếu thuốc xuống đất.. đeo kính râm lên đút hai tay vào túi quần đi ra ngoài nơi chiếc trực thăng đang đợi,Duy Cương và Văn Toản nhìn nhau xong cũng đi theo Mạnh Dũng.. chắc mọi người không biết tất cả thành viên trong bang đều được điều động đi đến đó.. Công Đến, Văn Xuân ,Minh Bình, Danh Trung tất cả hiện tại đang ở quần đảo riêng nhà họ Nhâm và đang chờ lệnh..

Tuấn Tài : ba ngày sau.. vào giờ này ..nhờ anh đến hỗ trợ

Văn Đức: Có nhất thiết phải như vậy không.. Anh cực khổ lắm mới tìm lại được em, anh đã mất ba với mẹ ..anh không thể để mất em được..

Tuấn Tài : nhưng em.. phải trả thù.. em xin lỗi. Em buộc phải đi Văn Trường chúng ta đi nào..

Hai cậu đi ra bên ngoài trừng mắt nhìn chiếc xe đen với hai bên vệ sĩ mặc vest kia

???: chào Phan Thiếu gia Nhâm lão gia có căn dặn ,bảo tôi đến đây rước cậu.. Mời cậu lên xe

Tuấn Tài :* lão già bốn kiếp đó.. Có âm mưu gì nữa đây*

Cậu không nói gì..lạnh lùng lên xe

???:còn cậu trai này..

Tuấn Tài :Tôi không quen biết cậu ta..

Văn Trường:...

???:Được rồi.. Lái xe đi

Chiếc xe chạy mất Văn Trường đứng đó nhìn theo đuôi xe sau đó nhếch mép đi về hướng ngược lại.. Văn Đức đứng tại chỗ cười gượng gạo trong rất khó coi..

Văn Đức: Tuấn Tài ..Lần này em nợ Nhâm Mạnh Dũng quá nhiều rồi..

Anh lấy điện thoại ra gọi cho ai đó

Văn Đức: đúng như những gì cậu nói.. thằng bé bị lão già đó bắt đi theo đúng kế hoạch rồi..

...: Ừm.. chuyện tôi nhờ cậu đặt 300 quả bom hẹn giờ trên đó đã làm xong hết rồi chứ..

Văn Đức.. chưa kịp lên tiếng phía sau một bàn tay đặt lên vai anh.. nhỏ giọng nói

Trọng Đại: đã chuẩn bị xong.. 3 ngày sau đó chúng tôi sẽ cung cấp thêm 5 chiếc tàu ngầm cho các anh..

Người bên đầu bên kia Ừm một tiếng sau đó tắt máy Văn Đức sẽ thở dài.. trông rất lo lắng

Trọng Đại: Anh yên tâm ..Tuấn Tài.. thằng bé sẽ không sao đâu

Văn Đức: mong là như vậy..

12 tiếng trôi qua..

Mạnh Dũng : lão già ..điều kiện này của tôi nếu ông không đồng ý thì tôi cũng không ép.. có điều đừng mong đứa con trai này quay về nhà họ Nhâm các người..

[Chuyển Ver 1802] Nhâm Tổng! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ