CP: AllMikey/ Kokonoi x Mikey
~•~Mikey nhìn một nhà Manjirou rời đi mà tâm tình vô cùng phức tạp, Ivor ở bên cạnh thấy Mikey rầu rĩ thì nắm tay của cậu rồi an ủi.
"Mikey, em còn có anh mà. Anh sẽ ở bên cạnh và thay Kaou bầu bạn với em."
"Ivor, em nghĩ anh đừng nên dính dáng với em thì tốt hơn. Tình huống của em nó không thích hợp để hẹn hò với anh đâu."
Đối diện với sự cự tuyệt của Mikey, Ivor vẫn như cũ kiên định. Anh vòng tay ôm lấy con người thấp bé hơn mình rồi hôn lên mái tóc mềm mại còn vương mùi sữa của Mikey, cậu bần thần cảm nhận sự ấm áp cùng bảo bọc ấy đang quấn lấy mình. Người đàn ông này chính là người đầu tiên dám thô bạo xen vào cuộc sống của cậu, anh ta ép buộc cậu mở lòng bằng sự ôn nhu và kiên nhẫn của mình, anh ta sẵn sàng dành ra cả tiếng để nghe cậu nói và thậm chí là dù nội dung có bạo lực và kinh tởm đến mức nào thì anh cũng sẵn sàng nghe và thấu hiểu cho cậu.
"Mikey, trái tim của em có vô vàng lỗ hỏng và rất nhiều vết sẹo từ quá khứ đến hiện tại. Anh sẽ bảo bọc và sưởi ấm cho nó nên em cứ dựa dẫm vào anh và mở lòng với mọi người nhiều hơn đi."
Nhưng cậu không thể kéo Ivor vào nguy hiểm được, cậu biết anh còn gia đình và còn rất nhiều việc dang dở chưa làm xong cho nên mấy ngày sau đó liền đơn phương cắt đứt liên lạc với anh. Cậu khác với Manjirou, cậu không có sở hữu sức mạnh có thể trị thương và khôi phục sức khỏe cho người khác, mà Ivor cũng không phải là Xích Sư dũng mãnh có thể kháng lại súng đạn cho nên Mikey cũng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ để cho cả hai có thể sống và đi trên con đường đã chọn của mình.
"Mikey, như vậy sẽ ổn sao?"
Mikey ngước đầu nhìn Sanzu. Kaou đã trở về được một tuần và suốt một tuần rồi cậu chẳng thể ngủ nỗi, cậu rũ mắt xuống rồi mỏi mệt gật đầu, Sanzu siết đống tài liệu trên tay rồi quan tâm bảo.
"Tao sẽ không đưa tài liệu cho mày duyệt nữa. Mày đi nghỉ ngơi đi cho lại sức."
"Nghỉ ngơi một chút cũng được nhưng công việc vẫn sẽ như cũ hoặc tăng lên mà thôi. Để đó cho tao duyệt là được rồi."
Có chán ngán cũng chẳng sao cả vì bản thân cậu cũng chả ngủ được, vì cứ mỗi lần nhắm mắt là khung cảnh ấm áp khi ở chung với gia đình, Kaou và Ivor sẽ lại hiện lên, tỉnh lại cũng chỉ thấy bản thân đang ngồi một mình trong phòng. Giày vò như vậy thật là khổ sở và mệt mỏi, Mikey thở dài đặt hồ sơ qua một bên rồi kêu Sanzu đi pha cho mình cái gì đó uống cho tỉnh táo.
"Có Coca đấy, mày uống không?"
"Uống, cho ít đá thôi, tao đang cần nạp caffein vào người."
"Được. Mà mày có muốn thử cho trân châu vào không?"
Mikey chớp mắt, Sanzu là đang nói đùa với cậu đó hả? Coca thì làm sao mà uống với trân châu được? Nhưng mà Sanzu lại rất nghiêm túc mà mang cho cậu một ly Coca có bỏ trân châu đen đến. Mikey vừa ăn trân châu vừa bảo.
"Mày kỳ quái thật đó, món này lạ thật đấy."
"Nhưng Mikey thấy ngon mà, đúng không?"
![](https://img.wattpad.com/cover/302193501-288-k244763.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllMikey] Những ngày tôi mệt nhoài.
FanfictionDùng để viết khi cạn ý cho Longfic và tiếp nhận Plot từ các readers. Không tiếp nhà ALL////////////T ĂN TẠP CŨNG CŨNG THẾ, ĐỪNG ADD FIC VÀO NƠI CÓ NHÀ ALL/////T