CP: South x Mikey
Phiên ngoại của "Nhà có đứa em gặp người là cắn."Tui biết tui vã nhưng nội dung bên trong là đến từ cơn vã pỏn của người khác, tui vô tội :))))
⚠️Thể loại này có thể gây kinh sợ, cân nhắc kỹ trước khi đọc⚠️
~•~Con người chính là thành quả của quá trình tiến hóa, từ loài vượn cổ đại chỉ có thể di chuyển bằng bốn chi đã tiến hóa thành loài người có trí khôn, có tiếng nói và có nền móng văn hóa của riêng mình.
Thế nhưng, con người lại yếu ớt vô cùng, họ không thể sử dụng những móng tay của mình đào đất cứng, không thể tự mình chống chọi trước sự khắc nghiệt của thiên nhiên và cũng càng không thể chinh phục được cái chết.
Elixir chính là những 'con người' đã vượt qua được giới hạn do quy luật tự nhiên tạo ra. Họ thích nghi rất nhanh với môi trường, họ có thể sử dụng năng lực của mình để phá hủy, tạo dựng và khẳng định vị thế của mình.
Nhưng để trở thành Elixir thì người đó phải trải qua một thử thách vô cùng khó nhằn. Cơ thể của y ban đầu sẽ bị tiêm vào một loại thuốc sau đó, vì trong cơ thể nảy sinh ra bài xích nên y sẽ lao đến và cắn xé bất kỳ ai xuất hiện trước tầm mắt mình, những người bị cắn cũng sẽ bị ảnh hưởng rồi trở nên điên dại giống như y.
Tuy nhiên, nếu như y có thể kìm nén bản năng muốn cắn xé người khác lại thì sẽ bắt đầu bước sang giai đoạn hai, loại trừ. Y sẽ ăn những người được tiêm thuốc (hay bị truyền nhiễm khác) để gia tăng sức mạnh, ở giai đoạn hai này thì sẽ có một hiện tượng phụ là ngủ đông.
Đến giai đoạn ba cũng là quan trọng nhất, y sẽ bắt đầu có khả năng sử dụng sức mạnh đặc biệt do loại thuốc thần kỳ này ban tặng. Năng lực đó xuất hiện cũng có nghĩa là y đã hoàn toàn tiến hóa, lúc này y có thể truyền hoặc không truyền virus theo ý muốn của mình.
Nói tóm lại, đây là một cân bạc nếu thành công thì tiến hóa mà thất bại thì sẽ chết đấy.
Rì rào.... Rì rào...
Cộp...
Ở ven bờ biển, gần một hang động, theo sóng biển dập dìu lúc nặng lúc nhẹ là một cái quan tài rất lớn có chất liệu là từ kim loại rất chắc chắn đang dạt vào trong bờ.
Rào....
'Thứ' bên trong mở mắt, bàn tay của nó đập lên mảnh đen kịt trước mắt, đôi mắt mở lớn cũng hóa đỏ.
"Á!"
Mikey giật mình tỉnh lại, Kisaki nhíu mày một cái rồi mở mắt ra để nhìn người thương của mình khi không lại tỉnh dậy trong đêm.
"Mikey, có gì sao?"
Mikey nhắm mắt rồi lắc đầu nhưng mồ hôi thì lại thi nhau trượt xuống rồi, gã nhẹ nhàng ôm người vào lòng rồi vỗ về.
"Không sao, chỉ là một cơn ác mộng mà thôi."
Mikey lắc đầu, giấc mơ đó giống như là đang kêu gọi cậu vậy, thứ đó... Hay là người đó đang gọi cậu từ một bãi biển, Kisaki thấy cậu hoảng sợ thì ngồi dậy rồi ôm người vào lòng chặt hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllMikey] Những ngày tôi mệt nhoài.
FanfictionDùng để viết khi cạn ý cho Longfic và tiếp nhận Plot từ các readers. Không tiếp nhà ALL////////////T ĂN TẠP CŨNG CŨNG THẾ, ĐỪNG ADD FIC VÀO NƠI CÓ NHÀ ALL/////T