53. Tôi yêu em

8.5K 435 127
                                    

Hàn Quốc, thành phố Seoul.

Kim Taehyung lướt ngón tay trên bàn phím laptop, đôi mắt không rời màn hình, có vẻ như rất tập trung viết bản báo cáo. Còn Jungkook buồn chán nằm trong phòng khách xem ti vi. Cậu lăn qua lăn lại, hoàn toàn không biết mở lời như thế nào với anh.

Kim Taehyung cứ gọi là tận tụy quá đi. Rõ ràng là anh đề nghị muốn trở về Hàn để ra mắt cậu với mẹ, nhân tiện cùng cậu nghỉ ngơi dài hạn. Kết quả, ra mắt thì đã làm, chỉ có nghỉ ngơi là chưa thấy gì, Kim Taehyung cứ mãi chú tâm đến công việc làm Jungkook sắp mục người đến nơi vì chán.

Là do cậu còn trẻ nên háo hức hơn, hay vì Kim Taehyung già rồi nên không còn đoái hoài đến chuyện "đó" nữa?

Dù sao cũng là một người đàn ông sắp đến độ ba mươi, qua mười năm vẫn chưa biết mùi đời, vậy mà anh cứ trơ lì ra đó, ngủ chung không hề động đến Jeon Jungkook khiến cậu đây bức bối muốn chết.

Không được, dù thế nào cậu vẫn phải "đè" được Kim Taehyung!

Khoảng ba mươi phút sau, anh mở cửa phòng làm việc, khuôn mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Vì cắt liên lạc với trụ sở để an toàn hơn cho việc thâm nhập mà bây giờ Kim Taehyung đang rất tiều tụy bởi đống báo cáo chất chồng, đến mức râu ở cằm bắt đầu mọc ra ngày càng nhiều.

Anh rót một ly nước ấm, ngửa đầu uống, xong lại định quay về phòng để tiếp tục công việc.

Bỗng một cục bông hình người nào đó liền đến ôm anh từ phía sau, hơi ấm tiếp xúc đột ngột khiến Kim Taehyung giật mình. Anh xoa vòng tay đang ôm lấy mình kia, dù mệt mỏi vẫn cười dịu dàng.

- Ngoan, tôi làm xong sẽ chơi với em.

- Anh nói câu đấy lần thứ 50 rồi!

Bị Jungkook bắt bài, Kim Taehyung xoay người lại, thơm lên môi cậu một cái dỗ dành.

- Tôi hứa lần này lần cuối! Sau đó em muốn làm gì cũng được, nhé!

Nghị lực khi nãy của cậu bị cái hôn của anh cuốn theo, Jungkook cụp mắt, giọng lí nhí.

- Hứa rồi đó!

Thế là lần thứ 51, cậu để cho Kim Taehyung chạy mất.

Jeon Jungkook tự trách bản thân dễ bị lừa, nhưng khuôn mặt đó quả là điểm yếu của cậu. Nhìn anh hốc hác như thế, cậu cũng chẳng nỡ ép anh thêm.

Jungkook thở dài, nằm trên ghế sofa, ngủ thiếp đi mất.

Không biết đã qua bao lâu, cậu cảm giác trên mặt mình giống như bị ai đó vuốt ve. Jungkook hơi hé mắt, trong phòng đã tối đen, chỉ có ánh trăng yếu ớt xuyên qua cửa kính ban công.

Kim Taehyung quỳ xuống bên cạnh, đôi tay mân mê gò má cậu, đôi mắt dường như hơi thơ thẩn. Dù đã biết Jungkook đã tỉnh, bàn tay anh vẫn không ngừng lại, vô tình khiến cậu ngứa ngáy khó tả.

Jeon Jungkook nắm lấy tay anh, dụi mặt vào, giọng nói khá mơ màng, có lẽ do vừa tỉnh ngủ.

- Anh xong rồi sao?

- Ừ, cùng tắm nhé?

Anh đáp, thành thục vòng tay bế cậu lên. Jungkook vẫn còn mớ ngủ, không thấy được biểu cảm của Kim Taehyung, chỉ biết ôm lấy vai anh, rúc vào lồng ngực ấm nóng kia.

|TaeKook| Behind The SecretNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ