Trên tầng cao nhất của ngọn tháp phía đông có một căn phòng luôn đóng kín cửa. Tất cả người hầu trong lâu đài đều bị cấm bén mảng đến đó.
Brett không thắc mắc cũng không tìm cách làm trái mệnh lệnh. Suy cho cùng, một quản gia chỉ có thể phục tùng chứ không có tư cách tìm hiểu những bí mật của chủ nhân. Giới quý tộc thường sở hữu những món đồ kỳ lạ cùng những thú vui kỳ lạ, biết đâu Edward cũng không ngoại lệ. Căn phòng đó dường như chứa chấp những bí mật nho nhỏ ngài không muốn tiết lộ cho bất cứ ai. Bởi khi rảnh rỗi, ngài thường nhốt mình trong đó hàng giờ, thậm chí hàng đêm và không cho phép ai làm phiền. Chỉ một mình Brett được mang vài món ăn nhẹ cùng những tách trà đến cho ngài vào lúc ấy. Nhưng anh cũng không thể biết Edward đang làm gì.
Ngài luôn khó hiểu.
Một đêm, sau khi hoàn thành xong mọi việc và trở về phòng, Brett phát hiện vài cuốn sách lạ được ai đó lén lút giấu dưới gầm giường anh. Anh chưa từng trông thấy chúng trước đây, nhưng anh biết chúng là những vật phẩm cao cấp người thường không dễ gì có được. Từng trang giấy nhuốm màu thời gian, và mùi hương của chúng không hề giống với mùi hương trên những hồn giấy mới. Brett thích nó. Mùi sách luôn khiến anh dễ chịu bất kể thời gian. Chúng bất tử như những câu chuyện chúng chứa đựng và đẹp đẽ như những vần thơ chúng mang trong mình.
Brett vuốt ve phần gáy sách. Những chữ cái mạ vàng nhẹ nhàng mơn trớn đầu ngón tay anh.
"Vệ nữ áo lông" và "Hồi ức của người đàn bà hoang lạc"
Tiêu đề của hai cuốn sách khiến Brett tò mò. Anh thức đến nửa đêm để đọc, và bắt gặp chúng ngay cả trong những giấc mơ. Sáng hôm sau, ngay cả khi đã rời khỏi cơn mộng mị cùng những câu chuyện dang dở, Brett vẫn không hiểu mục đích của người kia. Người đã gửi những cuốn sách cho anh.
Chúng đều là những tác phẩm khiêu dâm.
Hai hôm sau, vài cuốn sách với nội dung tương tự lại xuất hiện trong phòng anh. Chúng tăng lên mỗi lúc một nhiều, và Brett phải đem giấu chúng vào tủ quần áo bởi gầm giường anh đã chật cứng. Anh dành ra vài giờ mỗi ngày để nghiền ngẫm từng cuốn. Anh thấy chúng thú vị, theo một cách nào đó, bởi ít nhất tác giả đã làm rất tốt nhiệm vụ của mình. Brett thích chúng, đơn giản vì chúng khiến anh đỏ mặt và làm anh vui. Trước nay anh chưa từng được chạm vào thân thể phụ nữ hay trải nghiệm khoái cảm xác thịt. Nhưng những cuốn sách dường như đã đưa Brett đến gần thế giới đó hơn, dù chỉ một chút. Thế giới của người lớn cùng những câu chuyện không dành cho trẻ con.
Brett thấy tò mò. Đã có lúc anh bước vào thư viện để tìm kiếm thêm tư liệu. Và biết đâu anh sẽ bắt gặp những manh mối cho biết danh tính của người đã gửi sách cho anh.
Nhưng anh không thấy gì cả. Những cuốn sách với nội dung đồi trụy không được tìm thấy ở bất cứ nơi nào trong lâu đài này, trừ phòng ngủ của anh. Brett tự hỏi chỗ sách kia trước lúc trốn trong phòng anh thì đã được giấu ở đâu, khi thư viện không còn chỗ trống và những cuốn sách chỉ còn nước nằm chen chúc trên giá.
Brett nghĩ đến căn phòng khóa kín trên ngọn tháp phía đông.
Một ngày kia, Edward phải tới tham dự một vũ hội của bá tước Ray. Thật kỳ lạ khi ngài không đưa Brett đi cùng, bởi một quý tộc luôn gắn liền với người quản gia. Trước lúc rời khỏi nhà, ngài trao tận tay anh một chiếc chìa khóa, dặn dò anh hãy giữ gìn nó cẩn thận và bảo vệ nó thay ngài.