CHƯƠNG 66

5.4K 142 6
                                    

Chương 66: Đặt tên cho đứa bé, gặp cha mẹ chồng.

Cha con nhận nhau không có kết quả, mấy ngày sau đó Thẩm Quảng Vũ đều không thấy xuất hiện. Ông không xuất hiện thật ra lại khiến Lục Thiên Hạo thở phào nhẹ nhõm, gặp nhau vào lúc anh vẫn chưa chuẩn bị tâm lý ổn thỏa, e là không có gì ngoài sự lúng túng.

Nhưng bên phía Thẩm Quảng Vũ cũng không phải không hề có động tĩnh gì. Ngay ngày hôm sau ông đã cho người đưa tới một đống giấy tờ bất động sản của một loạt căn biệt thự và hai cửa hàng, nói là muốn sang tên cho Lục Thiên Hạo. Chưa nói tới một loạt biệt thự kia, chỉ với hai cửa hàng nằm trên đoạn đường trong trung tâm thành phố có nói là tấc đất tấc vàng cũng không ngoa. Lục Thiên Hạo ngạc nhiên 2 giây, sau đó quả quyết từ chối.

Lục Thiên Hạo bị độ phóng khoáng của Thẩm Quảng Vũ dọa cho hết hồn, kết quả mấy ngày sau lại thấy mấy phần bất động sản được đưa tới trước mặt.

Thái dương Lục Thiên Hạo giật giật, giọng nói lạnh lùng: "Trịnh Hoằng Nghị, cậu lại phát điên cái gì nữa đây?"

Không biết Trịnh Hoằng Nghị bị kích thích hay là bị đầu têu, thấy Thẩm Quảng Vũ tặng bất động sản hắn cũng học đòi.

"Ba em đưa thì em không nhận, anh đưa thì em nên nhận lấy đi. Mặc dù mấy cửa hàng này cũng không đáng bao nhiêu tiền nhưng em cứ cầm tạm trước đã, đợi khi nào chúng ta kết hôn thì. . . . . . . ."

"Nín họng lại." Lục Thiên Hạo nhanh chóng ngừng sự miên man không ngớt của hắn, lật lật mấy bản giấy tờ bất động sản, lại là cửa hàng khu trung tâm thành phố. Thế mà lại bị Trịnh Hoằng Nghị nói là không đáng bao nhiêu tiền, quả nhiên thế giới nhà giàu là một thứ gì đó mà loại người bần hèn như anh không thể tưởng tượng nổi.

Lục Thiên Hạo trêu chọc nói: "Đây là cậu đang trả phí bao dưỡng à?"

Trịnh Hoằng Nghị lộ vẻ hoảng sợ: "Gì mà phí bao dưỡng? Ngay cả con chúng ta cũng có rồi, em vẫn nghĩ là anh bao dưỡng em sao?"

Lục Thiên Hạo: "Cậu phản ứng mạnh như vậy làm gì?"

Trịnh Hoằng Nghị: "Đây là sính lễ cho em, vốn là chuẩn bị cho cha em, nhưng ai ngờ Lục Quốc Cường đột nhiên không phải là cha em. Còn Thẩm tiên sinh thì em vẫn chưa quyết định có nhận lại hay không, nên em chỉ có thể tự nhận lấy thôi."

Hai chữ sính lễ khiến thái dương của Lục Thiên Hạo lại giật mạnh, anh hít sâu một hơi, một tay ném đống giấy tờ bất động sản cho Trịnh Hoằng Nghị, mặt lạnh bước ra ngoài.

Trịnh Hoằng Nghị cảm thấy cực kỳ khó hiểu, vội vàng đuổi theo: "Sao đột nhiên lại tức giận vậy? Có chuyện gì thì từ từ nói, em không thích cửa hàng đúng không? Vậy anh đổi thành biệt thự cho em nha?"

Lục Thiên Hạo cạn ngôn với hắn, đi đến phòng khách, ông cụ Trịnh đang ôm bé con vui tươi hớn hở tiếp đón anh: "Thiên Hạo à, cháu đến rất đúng lúc, tên của cục cưng ta đã nghĩ xong rồi, cũng cho cháu tham khảo một chút, xem thử có hợp hay không."

Lúc trước khi ông được quyết định tên của đứa bé đã bắt đầu lật xem từ điển và sách cổ, kết quả suy nghĩ hơn nửa tháng, cuốn từ điển kia sắp bị ông lật nát, đặt ra rất nhiều cái tên. Mỗi lần ông cụ lựa chọn đều rất khó khăn, trái lo phải nghĩ cuối cùng tới hôm nay mới đưa ra quyết định.

[HOÀN] MÃNH NAM SONG TÍNH BỊ THỊT ĐẾN MANG THAI (ĐAM MỸ - EDIT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ