CHƯƠNG 95

3.8K 91 2
                                    

Chương 95: Cái chết do tự tay lên kế sách, sự thật bàng hoàng và tàn khốc

Sở dĩ cuộc giao dịch năm đó bị cảnh sát đột kích vây quét là bởi vì ông không đề phòng Tống Thừa Văn, khiến tin tức giao dịch súng ống bị tiết lộ cho cảnh sát. Trong cuộc càn quét đó, cha bất hạnh trúng đạn bỏ mình, anh em trong bang đi cùng có người chết có người bị bắt, bang Tam Hợp bị tổn thất nghiêm trọng.

Thẩm Quảng Vũ không thể hiểu tự tay sắp xếp nghĩa là sao?

Lên kế sách để tự lấy mạng mình sao?

Chuyện này vô lý đến cực điểm!

Chú Thẩm im lặng một lúc, nói: "Cháu và thằng nhóc Tống gia. . . . . . . . tên là Tống Thừa Văn đúng không? Giờ hai đứa thế nào?"

Trong lòng Thẩm Quảng Vũ giật mình một chút: "Chú biết Tống Thừa Văn sao? Quan hệ giữa. . . . . . . cháu với anh ta, chú cũng biết ạ?"

Chú Thẩm cười khẽ gật đầu, nói: "Ta biết, cha cháu cũng biết. Cháu nghĩ là mình giấu kín lắm, nhưng thật ra có thể giấu được bang chủ sao?"

Thế mà cha lại biết hết tất cả!?

"Vậy vì sao. . . . . . Ông ấy không. . . . . . . ngăn cấm cháu?" Thẩm Quảng Vũ sững sờ hỏi.

Ở thời đại đó, với tính tình nóng nảy và nghiêm khắc của cha, nếu biết ông dây dưa với một người đàn ông, e là đánh gãy chân ông vẫn còn nhẹ.

Ý cười trên mặt chú Tiền dần trở nên chua xót, nói: "Lúc ấy bang chủ biết quan hệ thân mật giữa cháu và Tống Thừa Văn đã giận tím mặt. Không phải ông ấy không muốn chia rẽ hai đứa, mà là do lúc ấy cơ thể đã không ổn, ông ấy lo lắng nếu bức ép chia rẽ uyên ương sẽ khiến cháu sinh lòng thù hận, quan hệ cha con sẽ xuất hiện hiềm khích. Thời gian của hắn đã không còn nhiều, nếu vào lúc đó lại xuất hiện vấn đề khiến cha con bất hòa, sau này ông ấy chết rồi, những anh em trong bang nghe ông ấy sai đâu đánh đó cũng sẽ bất mãn với cháu. Chuyện này sẽ tạo phiền phức rất lớn cho việc kế vị bang chủ sau này của cháu."

"Khoan đã!" Thẩm Quảng Vũ cắt ngang lời ông cụ, hỏi: "Cơ thể cha cháu không khỏe? Sao cháu lại không biết? Lúc ấy rốt cuộc cơ thể của ông ấy có vấn đề gì?"

Chú Tiền thở dài một hơi, nói: "Cũng giống với ta bây giờ, ung thư gan giai đoạn cuối, vô phương cứu chữa."

Thẩm Quảng Vũ lại khiếp sợ, lẩm bẩm: "Sao có thể như vậy được? Sao lại là ung thư gan giai đoạn cuối được chứ? Sao mình lại không phát hiện ra? Rõ ràng ông ấy. . . . . . . thoạt nhìn không hề có một chút vấn đề nào."

"Cả đời bang chủ đều mạnh mẽ như vậy, cho dù có mắc bệnh nặng cũng không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng suy yếu của mình." Chú Tiền nói: "Nếu không phải vì kế sách của ông ấy cần tới ta trợ giúp, e là ngay cả ta cũng không nhận ra điều gì."

Thẩm Quảng Vũ bất giác cao giọng hét lên: "Rốt cuộc là cái kế sách chó má gì mà khiến ông ấy phải tự bỏ mạng của mình? Cho dù là ung thư giai đoạn cuối thì cũng phải điều trị, có thể sống được ngày nào thì hay ngày đấy, vì sao lại muốn đi chịu chết như vậy? Vì sao ông ấy không nói cho cháu biết? Cháu là con của ông ấy, ông ấy mắc bệnh nặng như vậy, sao lại phải giấu cháu?"

[HOÀN] MÃNH NAM SONG TÍNH BỊ THỊT ĐẾN MANG THAI (ĐAM MỸ - EDIT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ