CHƯƠNG 67

5.3K 139 3
                                    

Chương 67: Trịnh mama giục cưới, tiệc đầy tháng của tiểu bảo bối

Trịnh baba và Trịnh mama đều rất hài lòng về Lục Thiên Hạo, nói thật thì bản tính con nhà mình, họ hiểu rõ. Từ nhỏ Trịnh Hoằng Nghị đã là một thằng nhóc khiến người ta đau đầu, trốn học và đánh nhau như cơm bữa, vài ba hôm lại bị nhà trường thông báo cha mẹ đến trao đổi. Khi lớn lại tự học được kỹ năng hoa tâm lạm tình, không làm việc đàng hoàng, không có chí tiến thủ, chỉ biết sống phóng túng, còn thường xuyên xuất hiện với các ngôi sao trên đầu đề mấy tờ tạp chí, hôm nay ôm tiểu thần tượng nào đó đang hot đi khách sạn bị phóng viên chụp được, ngày mai lại dẫn một nam ca sĩ trẻ đi ăn đêm bị dân mạng bắt gặp. Mỗi lần Trịnh mama nhìn thấy Trịnh Hoằng Nghị trên tin tức giải trí là đau hết cả đầu, cũng đau đầu vì tính phong lưu quá độ của con trai. Về phương diện khác, mắt thẩm mỹ của Trịnh Hoằng Nghị cũng khiến bà không duyệt nổi.

Nhìn những con công loè loẹt đó đi, một người đàn ông mặt dày đặc phấn, trang điểm còn nhiều hơn cả phụ nữ. Nếu sau này con dâu của bà mà cũng như vậy thì Trịnh mama nguyện con trai độc thân cả đời luôn. Thậm chí nhiều lúc bà còn hoài nghi liệu con trai có thật sự thích đàn ông hay không, sao đối tượng quay đi quẩn lại đều "gái" tới vậy?

May thay, cuối cùng thằng con cũng lựa được một người vợ không giống mấy con công kia.

Cho nên, gì mà môn không đăng hộ không đối, ngay từ đầu là quan hệ bao dưỡng gì đó đều không phải là vấn đề. Con trai có thể đưa ra quyết định này, Trịnh baba và Trịnh mama đều thấy thoải mái, giờ ngay cả cháu trai cũng có luôn rồi, vậy không phải là quá mỹ mãn sao.

Trên đường từ sân bay về nhà, Trịnh Hoằng Nghị lái xe, Lục Thiên Hạo và Trịnh mama ngồi ở ghế sau. Trịnh mama nắm tay Lục Thiên Hạo, nói rất thân thiết: "Con trai ngoan, khổ cho con rồi. Tính tình của Trịnh Hoàng Nghị như thế nào mẹ biết rõ, sau này mong con chịu khó khoan dung nhiều hơn một chút, có gì oan ức thì cứ nói với mẹ, mẹ làm chủ cho con."

Tính tình của Trịnh Hoằng Nghị thế nào, Lục Thiên Hạo hiểu rất rõ, dã man bá đạo không nói lý, thường xuyên khiến người ta sống dở chết dở. Nhưng Trịnh mama nói như vậy, đương nhiên anh cũng sẽ lựa gió bẻ măng, cười cười nói: "Cháu cũng không có gì oan ức cả, cháu tha thứ cho cậu ấy, cậu ấy cũng bao dung cháu, hỗ trợ lẫn nhau thôi."

"Cũng phải, hai người sống chung đều phải biết bao dung lẫn nhau." Trịnh mama cười càng thêm dịu dàng: "Nhưng con cũng đừng để mặc nó, nếu nó dám làm gì sai thì đánh được cứ đánh, mắng được cứ mắng. Nếu nó vẫn không chịu sửa thì cứ nói cho mẹ, mẹ thay con xử lý nó. . . . . . . ."

"Mẹ, trên xe có nước, nếu mẹ khát thì lấy uống đi." Trịnh Hoằng Nghị vội vàng cắt ngang lời mẹ hắn nói, sắp sửa thành cổ vũ bạo lực gia đình rồi, để vậy thì nguy to.

Oán niệm của Trịnh Hoằng Nghị đối với mẹ lại tăng lên, thầm nghĩ mẹ đang muốn phá hỏng hạnh phúc hài hòa của gia đình hắn, không ở trước mặt con dâu hỗ trợ con trai mấy câu thì thôi đi (chắc không?), đằng này lại đâm cho hắn ấy nhát, đây có thật sự là mẹ ruột sao?

"Khát mẹ sẽ tự uống, cần mày nhắc à, chú tâm lái xe đi, đừng có làm phiền mẹ nói chuyện với Thiên Hạo." Trịnh mama oán giận trừng mắt liếc thằng con, con trai mình nghĩ gì một người mẹ như bà liếc mắt là có thể nhìn thấu. Nhưng bị gián đoạn như vậy cũng tiện cho bà chuyển đề tài: "Thiên Hạo à, con xem con với Trịnh Hoằng Nghị ngay cả con đều có rồi, cũng nên cân nhắc đến chuyện đi lĩnh chứng kết hôn đi."

[HOÀN] MÃNH NAM SONG TÍNH BỊ THỊT ĐẾN MANG THAI (ĐAM MỸ - EDIT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ