Chương 7. Kế Hoạch

1.7K 213 6
                                    

Tối hôm đó Draco hắt hơi liên hồi khi đang cùng Pansy suy nghĩ kế hoạch.

Cậu khịt mũi một cái, trời có vẻ lạnh, xem ra cậu phải cẩn thận giữ ấm bản thân.

Nhưng Draco chắc chắn, cú hắt hơi này không phải do mỗi cảm lạnh, có lẽ những đứa kia đang nói xấu về cậu.

"Dray, tốt nhất cậu nên cẩn thận, trời lạnh rồi, tớ để ý cậu hắt hơi có lẽ hơn 10 lần rồi."

"Đừng nói quá thế, chỉ có 5 lần thôi."

"Không ít đâu, tốt nhất cậu nên đi ngủ sớm. Kế hoạch tạm thời cứ như vậy, cố gắng diễn sâu vào."

"Cậu nên đăng kí làm diễn viên."

Pansy không nói gì, chỉ cười khúc khích.

Tối hôm đó cậu ngủ không được ngon lắm, hầu như cậu toàn mơ thấy ác mộng lúc trước.

Nó đeo bám cậu dai dẳng, như không thể thở, cũng không thể nhúc nhích. Và mỗi lần bật tỉnh dậy là lúc nửa đêm.

Mồ hôi nhễ nhại, cậu thở gấp lấy hơi, có đôi lần cậu còn cảm thấy mình như sắp chết trong giấc mơ. Thật may là cậu không hét toáng lên, kẻo lại làm phiền những đứa khác, chúng nó sẽ bóp cổ cậu mất.

Giấc mơ cứ xoay quanh một chuyện, về chuyện mà cậu chết, cậu nghe tiếng thét xé lòng, tiếng gào tên cậu trong không gian.

Có đôi khi là những lời nói rủa xả, nếu như Harry Potter chết, cậu phải xuống địa ngục thay hắn.

Draco nhớ cậu thích người ta nhưng không muốn thổ lộ, một tên Tử Thần Thực Tử tỏ tình với một Đấng Cứu Thế thì còn ra cái dạng gì nữa.

Cái lúc mà cậu thì thầm chuyện này cho mỗi Pansy biết, cô nàng không nói gì, chỉ bày ra vẻ mặt khá ngạc nhiên.

Nhưng không hiểu sao ngay cái lúc cậu thấy hắn mặc sức bảo vệ Hermione, tâm trạng cậu trùng xuống, như cảm thấy trái tim hắn vốn dĩ không hề dành cho cậu.

Draco thật sự không dám chấp nhận sự thật này, nhưng vẫn biết điều mà lui đi.

Draco cảm thấy nếu dành tình cảm cho một người không yêu mình, người đau đớn nhất sẽ là cậu. Vì thế ngay chuyện đó cậu quyết định rút lui.

Nhưng chả hiểu sao, khi mà tên Voldemort chĩa đũa vào mặt hắn mà yếm ra một loại bùa, Draco liều mình xông tới đỡ cho hắn. Chẳng thể trăn trối gì được nữa.

Có lẽ từ bỏ chính là quyết định đúng đắn của cậu, nhưng lại suy nghĩ một cách ngu ngốc rằng xông pha ra cứu hắn.

Nhưng nếu làm hành động đó, ai thương hại cậu? Chủ yếu là nói rằng chết một Tử Thần Thực Tử sẽ là chiến lợi phẩm.

Chỉ vì giấc mơ nhảm nhí mà cậu trằn trọc mãi, sau đó thức trắng tới sáng.

Harry chợt tỉnh giấc, khi mà hắn trông thấy cảnh tượng kinh hoàng. Draco máu be bét, nằm bất động dưới nền đất lạnh lẽo.

Hắn thấy cậu nằm đó, môi mấp máy như muốn nói điều gì, nhưng hắn không nghe rõ, cũng chẳng thể bước nổi một bước.

|Đồng Nhân| [HP] (HarDra) Hỗn LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ