CHƯƠNG 14: SINH NHẬT DÀNH CHO CẬU (1)

314 36 1
                                    

Sáng sớm hôm sau, Thiên Bình rời khỏi nhà khi đã nấu sẵn một bữa sáng thịnh soạn cho em trai hẵng còn say giấc nồng.

Bảo Bình tỉnh giấc khi bị tia nắng chiếu thẳng vào mặt, cậu ngồi dậy lười nhác liếc nhìn bầu trời xanh xám. Bảo Bình thay lấy chiếc áo thun dài tay màu xanh lam, mặc chiếc quần soóc màu kem và đi nhanh đôi giày thể thao.

Bảo Bình ngồi đợi Song Ngư ở cổng, cậu nhìn thấy chú Song Tử dắt xe ra ngoài liền cất giọng chào rất to. Bố Song Ngư thấy vậy liền gật đầu với cậu, ông nhìn Bảo Bình rồi cười cười, nói:

"Ái chà, Bảo Bình đúng là dân thể thao có khác nhìn rắn rỏi thật. Chú thấy cháu hay tập thể thao lúc sáng sớm lắm. Hôm nào rảnh thì đi tập với chú nhé."

Bảo Bình cười lại, cậu đồng ý ngay. Bảo Bình cất tiếng chào lần nữa với bố của Song Ngư. Cậu quay người lại sau khi nghe thấy tiếng của Song Ngư, Bảo Bình chạy lại phía cô.

Khi Song Ngư và Bảo Bình tới bãi đất trống thì đã trông thấy Nhân Mã cùng Bạch đứng ở đó. Hai người họ nói chuyện rất vui vẻ, Nhân Mã trong chiếc váy bò nhạt màu, áo thun cổ tròn màu trắng, tóc búi cao với chiếc kẹp tím xinh xinh.

Bảo Bình đứng gần cô, cậu có chút không kìm lòng mà cứ liếc nhẹ về phía cô mãi. Bạch Dương nhìn chiếc đồng hồ trên tay, cậu khẽ than:

"Thiên Yết vẫn chưa tới ư? Ban nãy các cậu không đi gọi à?"

"Cậu ấy sẽ tới nhanh thôi, hôm nay là ngày của cậu ấy nên để cậu ấy tươm tất một chút." Song Ngư khoanh tay, cô đáp.

Đúng như lời Song Ngư nói, Thiên Yết hẵng còn đang đứng trước gương ướm thử vài bộ đồ cô chuẩn bị từ tối hôm qua. Sau khi chọn tới chọn lui, Thiên Yết quyết định mặc một chiếc váy yếm nhung mỏng màu đỏ đô cùng chiếc áo màu be nhạt dài tay. Cô khoác chiếc túi trắng và xỏ giày rồi đi tới bãi đất trống.

Gió khẽ thổi làm bụi bay vào mắt, Bạch Dương đưa tay lên dụi dụi một hồi mới ngừng. Lúc cậu ngẩng đầu lên liền trông thấy bóng dáng nhanh nhẹn của Thiên Yết đang chạy tới, tóc buộc cao bằng dây thun màu đỏ, đôi mắt sáng tinh anh híp lại khi nhìn thấy đám bạn.

Bạch Dương dường như bất động, cậu cứ thế ngắm nhìn cô mà không hề chớp mắt. Thiên Yết nhận ra điều này liền có chút ngại ngùng, cô cúi mặt chạy lên trước với Song Ngư và Nhân Mã.

Bảo Bình huých vào tay thằng bạn rồi khẽ nhắc:

"Ngắm người ta kĩ vậy mày. Tém tém lại đi, tao ngại hộ mày đấy."

Bạch Dương lườm thằng bạn một cái, sau đó cả hai rượt đuổi nhau suốt một đoạn đường liền. Nhân Mã dường như rất nóng lòng tặng quà cho Thiên Yết, cô trong lúc đợi xe buýt đến liền kiểm tra túi quà có bị méo mó hay hỏng hóc gì không. Lòng cô có chút hồi hộp và luôn suy nghĩ liệu Thiên Yết có thích món quà mà mình tặng không?

"Nhân Mã, ngồi với tớ đi." Thiên Yết vẫy tay.

Nhân Mã ngoái đầu lại nhìn Song Ngư đang lấy vé xe, cô có chút khó xử nên đề nghị tất cả ngồi ra hàng ghế cuối của xe buýt.

"Thiên Yết à, hôm nay cậu mặc đồ rất xinh."

Nhân Mã khen. Thiên Yết vui vẻ nhìn ngắm bộ đồ của bản thân, cô nhận ra tất cả các bạn trong nhóm cũng đều mặc đẹp cả. Hôm nay là buổi đi chơi mà Thiên Yết chủ động đề nghị, dù sao kì nghỉ đông cũng đã tới nên cô muốn tận hưởng khoảnh khắc tốt đẹp này trước khi mọi người đều bận rộn cho việc ôn tập thi cử.

12 chòm sao | Thay Gió Chải TrăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ