Bệnh viện.
Người trên giường giật giật, bản năng đưa tay ngăn cản ánh sáng chói mắt. Mộ Dung Trạch vội vàng đi đến bên giường: "Chính Quốc, em tỉnh rồi?"
Nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt, Điền Chính Quốc mờ mịt trừng mắt nhìn, có chút bất an hỏi: "Anh là ai? Chính Quốc? Tôi sao?"
Ánh mắt chuyển động, giống như đang tìm cái gì. Mộ Dung Trạch sửng sốt một chút, nghĩ cậu đang tìm Tiểu Hùng, xoay người liền đem Tiểu Hùng lại đây, đặt trong lòng cậu. Điền Chính Quốc ôm Tiểu Hùng, thoáng an tâm một ít nhưng ánh mắt vẫn nhìn chung quanh.
Mộ Dung Trạch nhịn không được hỏi: "Chính Quốc, em đang tìm cái gì?"
"Tôi..." _Điền Chính Quốc mày nhíu lại.
"Tôi không biết..."
Mộ Dung Trạch cảm thấy có chút không đúng, vừa rồi cậu hình như hỏi gã là ai.
"Chính Quốc, em biết anh là ai không?"
Điền Chính Quốc nhìn gã lắc đầu, Mộ Dung Trạch mày nhíu lại, thử hỏi: "Vậy em biết bản thân mình là ai không?"
"Tôi?" _Điền Chính Quốc vẻ mặt mờ mịt.
Mộ Dung Trạch mày nhíu càng chặt, sau khi gọi bác sĩ tới kiểm tra đã ra kết luận, cậu bởi vì đụng vào đầu, mất trí nhớ!
Nhìn người ôm Tiểu Hùng, đáng thương rúc trên giường, Mộ Dung Trạch đau lòng.
"Chính Quốc, chúng ta phải về nhà!"
Tuy rằng tai nạn xe rất nghiêm trọng nhưng Điền Chính Quốc ngoại trừ bị đụng ở đầu một chút thì trên người chỉ có một ít vết thương ngoài da.
-----
Sau khi quan sát hai ngày, không có vấn đề gì Mộ Dung Trạch liền quyết định dẫn cậu về nhà, dù sao Điền Chính Quốc cũng sống ở đó một năm, có lẽ khi trở về nơi đó cậu sẽ nhớ một chút.
Điền Chính Quốc nhìn gã, rốt cục mở miệng hỏi: "Anh rốt cuộc là ai?"
Mộ Dung Trạch cười cười, tựa như thở phào nhẹ nhõm. Vì từ khi cậu tỉnh lại, Điền Chính Quốc nói mấy câu, sau đó hai ngày nay vẫn không chịu mở miệng. Mộ Dung Trạch rất lo lắng nhưng bây giờ cậu cuối cùng cũng chịu mở miệng nói chuyện.
"Anh tên gọi là Mộ Dung Trạch, là chồng của em!"
"Chồng?" _Điền Chính Quốc tựa như không biết rõ, tầm mắt lại bắt đầu liếc nhìn xa xăm.
Mộ Dung Trạch nhíu mày, vì sao Chính Quốc luôn giống như đang tìm cái gì?
"Chính Quốc..."
Mộ Dung Trạch đưa tay muốn ôm cậu xuống giường, Điền Chính Quốc lại rất nhanh tránh ra, ôm Tiểu Hùng bất mãn nhìn gã, nói: "Anh không thể dựa vào tôi gần như vậy!"
Mộ Dung Trạch nhíu mày, nhìn bộ dáng cậu bất mãn chu miệng đáng yêu lại nhịn không được khóe miệng giơ lên.
"Được, anh không dựa vào em gần như vậy, tự em đi được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
「Vkook ver」Ác Ma Chi Sủng - Dục Cầu Chiếm Hữu
Fanfiction+ Tác giả: Nhược Thủy Lưu Ly + Edit : Phương Thiên Vũ + Chuyển ver: by Jeon Min + Couple 9: Vkook Kim Taehyung -> Kim Thái Hanh Jeon Jungkook -> (trước) Tuấn Chung Quốc - (sau) Điền Chính Quốc + Cùng một số nhân vật phụ khác... + Thể loại: boylove...