Chương 3: Câu Chuyện Xa Xưa Kia

253 22 0
                                    

Việc phong quý phi diễn ra trước, tiệc mừng sinh thần của Ngọc quý phi thì đã chuẩn bị xong xuôi, nhìn chung không thể không nói hoàng đế thực sự sủng ái nàng. Cầm sư độc nhất vô nhị thiên hạ, y phục làm từ quốc bảo, vải nhuyễn yên lạc, lụa tơ tằm toàn là mấy năm mới làm ra được một tấm, may cho nàng hết sức tinh xảo, nguyên bộ mất non nửa năm do các thợ may thức thâu đêm suốt sáng, ăn ngủ ít, cực khổ vất vả hoàn thành.

Trâm cài đầu đính ngọc lục bảo, dây trân châu ngọc trai thuần khiết phát sáng.

Nàng rực rỡ kiều diễm bước vào, mọi người thầm thì, đóa mẫu đơn kia chính là quốc mẫu hoa, hoàng đế là nói nàng đẹp như hoa mẫu đơn, vì nàng có nhan sắc đến cả hoa mẫu đơn phải e dè, thẹn thùng, hay mang hàm ý sâu xa nào đó, khi hoàng quân còn đang ngồi ngay đó bên cạnh người.

Tiêu Chiến trở thành trò hề trong mắt mọi người, phụ thân của y ở dưới ngẩng lên nhìn về phía y, y bị ánh mắt ấy làm cho đau xót, không dám đối diện, lựa chọn tránh né, đảo mắt nhìn về phía khác. Phụ thân đau lòng cho y lại oán giận hoàng đế bạc đãi y đến mức này, thân làm cha lại không hay biết con mình chịu ấm ức ủy khuất, chịu tủi nhục không dám nói, đối phương còn là quân chủ mình quy thuận, thề trung thành bảo vệ không phản bội, Tiêu tướng quân làm sao có khả năng dễ dàng chấp nhận?

Không muốn chấp nhận cũng phải nhịn.

Nhưng ông vẫn đau lòng, đau lòng nhi tử đáng thương, còn trẻ phải chịu cảnh cô quạnh, phải nuốt xuống bao ngàn đau đớn khi phu quân say mê tiểu phi mà bỏ bê chính thê hoàng quân không thèm đếm xỉa, ngay cả chút tôn trọng cũng không buồn chia sẻ ban bố một chút nào.

Hận.

Thế nhưng chỉ có thể là hận trong lòng, muốn làm gì cũng chẳng thể làm gì hơn.

Sớm biết sẽ có ngày này, ông đã không thèm muốn chấp nhận lời đề nghị kết thân giao của tiên đế về việc ngay khi ngài mất sẽ tổ chức đại hôn cho đương kim hoàng thượng, thú Tiêu Chiến làm thê cho hắn, lập y thành hoàng quân.

Đây là lời nguyền tai họa hay là phúc của Tiêu gia và Tiêu Chiến, sớm đã không còn phân rõ được nữa.

Có lẽ là họa là nghiệp, vậy nên nhi tử của ông mới sống khốn khổ là thế.

...

Thiên Tinh Cầm Sư - Vương Nhất Bác là người duy nhất trên đời này, từ xưa tới nay, ít nhất là đối với sự am hiểu của Thanh Quốc, có ngoại hình đặc biệt với khả năng cảm âm tuyệt đối phi thường, sở hữu tài năng đàn có thể khiến cả kẻ địch buông vũ khí đầu hàng.

Khoảnh khắc hắn bước vào đại điện, ngay cả những quý tộc trịch trượng kiêu ngạo nhất cũng phải giật mình trước khí khái thanh nhã mà uy nghiêm, trầm tĩnh thâm sâu khó lường, rất có phong thái thần linh giáng trần.

Tiêu Chiến nhìn hắn xuất hiện, đôi mắt không tự chủ nhìn người có thêm mấy tầng nhu hòa mềm mại, khóe môi khẽ câu lên, dịu dàng tan chảy, Vương Nhất Bác đã thấy nó.

Hoàng đế nâng ly, một dáng chính quân nhân từ, vui vẻ cười nói.

"Nghe danh Thiên Tinh Cầm Sư đã lâu, hôm nay đặc biệt mời người đến đây là muốn cầm sư cho mọi người diễm phúc thưởng thức tuyệt khúc. Hôm nay còn là sinh thần của Ngọc quý phi, mong cầm sư hãy cho chúng ta có cơ hội thưởng khúc."

[BJYX] Cầm Sư Cộng Chẩm Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ