Chương 3

1.6K 204 26
                                    

Sau khi ăn xong, Chifuyu nhanh chóng đem hai cái khay đi rửa. Cậu và Peke J nằm ưỡn người trên giường.

Ngay lúc này Peke J hoá người khi cậu đang không cảnh giác, hắn tiến đến tủ quần áo lấy ra hai bộ đồ, hắn bế cậu lên, sau đó túm lấy đuôi cậu khiến cậu giật mình mà liền lập tức hóa về dạng người, nhanh chóng mặc áo cho cả hai, rồi bế cậu lại cửa sổ tính nhảy xuống.

"K-khoan đã!! C-cậu bế tôi đi đâu hả?!!"

"Tôi bế cậu đi chơi! Sao vậy? Cậu không thích à?"

"Dĩ nhiên là không rồi!! Chúng ta mà đi nhỡ thằng kia lại cuống cuồng đi tìm thì sao?!!"

"Cậu yên tâm, mọi lần tôi ăn xong toàn đi luôn, chủ nhân không để tâm đâu!"

"N-nhưng mà nếu thế thì cũng phải để tôi trở về dạng mèo chứ! Hoá người xong nhảy xuống để què chân hay gì?!!"

"Có làm sao đâu, dù dạng người hay dạng mèo ta vẫn có thể nhảy được mà"

"Đấy là cậu thôi, tôi có quen nhảy cao đâu, tôi quen nhảy xuống ở dạng mèo rồi, giờ mà nhảy xuống ở dạng người là tôi hẹo ngay đấy!"

"Nếu mà để cậu tự xuống thì tôi đã không bế cậu."

"...."

"Nhảy xuống nào!!"

"K-khoan-Á!!!!"

Peke J lập tức nhảy từ trên cao xuống, cậu vì sợ hãi mà vùi mặt vào lồng ngực của người nọ, tay bấu chặt lấy tay áo của đối phương, Peke J thấy thế liền cười nhe ra cả hàm răng, sau đó tiếp đất một cách gọn nhẹ.

"Xem kìa! Có con mèo nào lại sợ độ cao như cậu không chứ! Cười chết tôi mất!!"

"C-cậu im ngay cho tôi, ai nói tôi sợ độ cao hả!!"

"Vậy tại sao lúc nhảy xuống cậu lại hét?"

"Thì...thì tại cậu không để tôi kịp chuẩn bị tinh thần ấy!!"

"Êu ơi! Có con mèo sợ độ cao ở đây nè!"

Cái mẻ này nữa!!! Đừng có trêu coi!! Người ta khóc ra đây cho vừa lòng mi giờ!!!!

Cậu vì thẹn quá hoá giận, nhanh chóng vớ lấy cục sỏi dưới đất rồi ném về phía Peke J.

Càng ném càng trượt....

"Dẹp!! Dẹp!! Dẹp!! Chẳng có chơi cái quái gì hết nữa!!!"

Cậu tức đến mức bật khóc, tay quơ qua quơ lại bày ra vẻ giận dỗi.

"Thôi nào, đừng có giận như vậy chứ. Tôi xin lỗi. Không khóc nữa. Lần sau không trêu cậu nữa, nhé!"

"Cậu..hức...cậu cút mẹ đi....hức...cậu quá đáng!!"

"Rồi rồi tôi xin lỗi, không trêu nữa, không trêu cậu nữa..."

Cậu ngồi bệt xuống đất, tay dụi mắt đến đỏ au. Peke J cúi xuống ôm cậu vào lòng an ủi.

Trêu cho lắm xong giờ ngồi dỗ!

Bỗng nhiên cửa chính mở ra, cả hai nhanh chóng núp vào bụi cây. Một người con trai tóc đen được buộc lên gọn gàng ngó đầu ra ngoài xem xét.

[drop][Alltake] chú mèo nhỏ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ