Chương 34

77 14 1
                                    

Xong xuôi tất cả, cả lũ cùng nhau đi chơi.

Emma đi ra sân sau, ngay tại gara đã có một chiếc xe được để sẵn, không phải là mới.

"Để lâu có hơi bụi chút, đợi xíu nhé, tớ đi phủi bụi ở chỗ của cậu ngay!"

"Tớ cũng phủi nữa!"

Thấy cậu hăng hái quá, Emma cũng thấy hơi ngại khi để cho người khác phủi bụi trên con xe mà mình đã vứt xó từ lâu. Còn riêng với Hina và Senju, gã mặc kệ. Phủi thì phủi không phủi thì thôi, ngồi bẩn đi.

Sau một lúc, không mất quá nhiều thời gian, Emma nhanh nhảu nói.

"Michi, chỗ cậu tớ phủi xong rồi đấy."

"Cảm ơn!"

Hí hửng leo lên xe. Cậu ngồi cuối với Hina, Emma là người lái xe và người ngồi ghế lái phụ là Senju. Cậu ngóng chờ buổi đi chơi công viên này, Hina thấy cậu phấn khởi quá khích, liền hỏi.

"Cậu chưa bao giờ đi công viên giải trí hả?"

"Tôi chưa, làm lụng ở vùng núi từ bé, với cả, 6 năm qua cũng chẳng được nhìn thấy mặt trời, nào biết được thứ được gọi là công viên giải trí nó như thế nào, nói thật thì tôi vui lắm đó!!"

"6 năm..không được nhìn thấy mặt trời..?"

Cậu chợt nhận ra bản thân vừa nói ra một điều gì đó không nên thì phải, đúng không?

Cả ba người Emma, Hina và Senju đồng loạt thắc mắc, Emma là người sinh nghi nhiều nhất, vì vốn không ở Nhật suốt một thời gian dài, gã không biết chuyện của cậu như nào cả. Kể cả Mikey hay Sanzu cũng chẳng hó hé một lời.

"Kể rõ ra cho mọi người nghe được chứ?"

Senju quay xuống nhìn cậu, tránh ánh mắt tò mò mà lia mắt về phía khác. Lẩm bẩm hỏi.

"Anh Hina với anh Senju có biết việc anh Manjirou mới đi tới khu đấu giá mấy hôm trước không, cái hôm mà tôi được mang về ấy."

"Peke J có kể, nhưng không tường tận, cậu bị đấu giá ở đó."

"Tôi chẳng nhớ rõ mặt những người trong khu giam giữ nhân thú như thế nào, mặc dù tôi đã ở đó 6 năm. Nhưng tôi chắc, việc cả gia tộc tôi bị tóm là có ý đồ."

"Ừm hửm?"

Bầu không khí dần trở nên căng thẳng khi vẻ mặt của ai cũng có vẻ biểu hiện không tự nhiên.

Sao nhìn mình dữ thế? Mặt mình dính gì à...?

Cậu nuốt nước bọt, sau đó tiếp tục nói.

"Chúng bắt tôi năm tôi 20, để tôi nhớ coi, khi đó tôi đang làm gì nhỉ? À! Lúc đó tôi đang nấu cháo cho nội, ban đầu thì trông không nguy hiểm gì lắm, có một kẻ tự xưng rằng mình đến từ một tổ chức nào đấy ấy. Thì..tôi có mời anh ta vào nhà nè, bọn tôi nói chuyện rất bình thường, cho đến khi anh ta hỏi tôi rằng có thể hợp tác với một dự án của anh ta không."

"Rồi sao nữa?"

"Cái lúc đó nội tôi đi ra chặn họng tôi luôn ấy, nội thẳng thừng từ chối, xong nội còn nói rằng anh ta có gì đó mờ ám, tôi thì cũng ậm ừ tin thôi vì trực giác của nội tôi tốt lắm đấy, lúc này thì dân làng cũng có vài người ra hóng chuyện của nhà tôi."

[drop][Alltake] chú mèo nhỏ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ