Tống chưởng quỹ vội vàng bước tới,nhỏ giọng bên tai Tô Mộ Tuyết:" Tiểu thư, người mau vào trong, Trịnh đại nhân cùng Trịnh phu nhân đang đợi người ở bên trong.
Tô Mộ Tuyết nghe vậy liền kinh ngạc: "Trịnh đại nhân cũng đến?"
Tống chưởng quỹ gật đầu
Tô Mộ Tuyết lấy lại tinh thần:" Tống chưởng quỹ, làm phiền thúc đưa ta tới đó."
Tống chưởng quỹ cúi người: "Vâng."
Sau đó dẫn hai tỷ đệ Tô gia vào Chức Cẩm Phường, đi qua quầy thu ngân bước về phía hậu đường, sau đó vào gian phòng trên lầu hai.
Lên đến lầu hai, Tô Mộ Tuyết từ xa nhìn thấy hai người một nam, một nữ trung niên đang nhìn về phía nàng với nét mặt hài hoà.
Tô Mộ Tuyết nắm tay đệ đệ, vội vàng hành lễ với hai người:" Dân nữ Tô Mộ Tuyết bái kiến Tri phủ đại nhân, bái kiến phu nhân."
Trịnh phu nhân giơ tay đỡ lấy tiểu cô nương:" Tô cô nương không cần đa lễ, mau đứng lên."
Bà vừa nói vừa nhìn kỹ Tô tiểu thư trước mắt, càng nhìn càng vui vẻ:"Tô cô nương quả nhiên rất xinh đẹp, quả nhiên tai nghe không bằng mắt thấy.
Bị Trịnh phu nhân nhìn chằm chằm , Tô Mộ Tuyết cảm thấy bí bách bèn cung kính đáp:" Tiểu nữ đa tạ phu nhân khen ngợi."
"Không biết Tô cô nương đã thành thân chưa? - Trịnh đại nhân ngồi bên cạnh, sau một lúc quan sát Tô Mộ Tuyết cũng lên tiếng
Câu hỏi Trịnh đại nhân khiến gương mặt nàng hồng hồng, cúi đầu đáp:" Từ khi còn trong bụng mẫu thân, tiểu nữ đã có hôn ước cùng với Diệp công tử của Diệp gia."
"Hazz, ra là đã có hôn ước rồi." Ánh mắt Trịnh phu nhân không che dấu được sự thất vọng:" Thật đáng tiếc, nếu biết..."
Tô Mộ Tuyết càng nghe càng cảm thấy không được thoải mái.
Thấy Trịnh đại nhân ho vài tiếng, Tô Mộ Tuyết khôi phục tình thần, hướng trịnh đại nhân hành lễ:" Tiểu nữ tội đáng muôn chết, tiểu nữ đã gây ảnh hưởng đến Tri Phủ đại nhân, khiến đại nhân phải hạ giá đến Chức Cẩm Phường. Kính xin đại nhân tha tội cho tiểu nữ."
Trịnh đại nhân nhìn phản ứng của tiểu cô nương trước mặt thì cực kỳ hài lòng:" Nói đến chuyện này, ta với phụ thân của cô nương- ông chủ Tô cũng là bằng hữu thâm giao nhiều năm. Ta coi cô nương như là cháu gái, cháu xảy ra chuyện ta đương nhiên phải bảo vệ. Hôm qua, có người tri phủ báo án, nói rằng Chức Cẩm Phường tụ tập dân chúng gây rối trị an, mong quan phủ xuất binh trấn áp."
Tống chưởng quỹ nghe vậy hoảng sợ vội vàng hành lễ: "Tri phủ đại nhân minh xét, Chức Cẩm Phường tuyệt đối không có gây rối làm loại trị an trong thành."
Trịnh đại nhân không vui mà nhíu nhíu mày, Tô Mộ Tuyết vội ra hiệu cho Tống chưởng quỹ im lặng, liền tiếp lời: "Tống chưởng quỹ, thúc không cần hoảng sợ, tri phủ đại nhân công chính liêm minh, ngài nhất định sẽ tìm ra sự thật trả lại sự trong sạch cho Chức Cẩm Phường.
"Đúng vậy." Trịnh đại nhân gật gật đầu, "Hôm nay, bản quản đến đây để xác định hai chuyện, thứ nhất là để điều tra lời đồn là thật hay là giả, thứ hai là để duy trì sự yên bình trong thành. Tô cô nương tuy rằng không gây rối trị an nhưng cô nương lại là nguyên nhân khiến dân chúng tụ tập đông đảo. Đây cũng có thể là một mối nguy hiểm, dẫn đến rối loạn trị an, lần này không truy cứu nhưng không thể có lần tiếp theo xảy ra đâu."
