1. Sống lại.

1K 58 1
                                    

Trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ, Nhiên Mộng rít điếu thuốc trên tay. Trong căn phòng nhỏ đầy cảm giác đơn độc, tiếng Kinh Phật từ chiếc loa cạnh laptop chẳng khiến Nhiên Mộng thoải mái hợp chút nào.

"Tổ sư client, lần này xong việc, mình sẽ không bao giờ ăn loại mì đó nữa, dở gần chết mà còn trịch thượng", cậu lầm bầm, nghiến răng cắn thuốc lá rồi suýt ho sặc sụa.

Tiếng thông báo có mail vang lên, cậu dời tầm mắt từ cửa sổ qua màn hình laptop. Email mới là bài tổng hợp bên team design, Nhiên Mộng nhìn đồng hồ, sớm hơn hạn deadline mà cậu giao ra, giỏi đấy.
Giờ đợi bên team media, content... gửi nốt thì cậu sẽ tổng hợp, sắp xếp đúng theo kế hoạch đề ra với bên client.

Nếu đợi này ý tưởng về TVC hay concept chụp hình bị chê nữa, cậu sẽ gửi gắm account khác bên client này, cả nhóm marketing của cậu như bị đì vậy, bên kia hết bắt bẻ, xét nét, nửa đêm cuối tuần còn dựng đầu Nhiên Mộng chỉ vì phát hiện TVC không như ý muốn của mình.

Nhiên Mộng sau hai ba lần bị giật mồng, cực kì phiền muộn vì đã làm account, cậu có thể làm design, có thể làm content v..v.. chứ không phải làm account bị đì như này.

Cuối cùng thì dự án cũng được thông qua, Nhiên Mộng có thể ngủ một giấc thật ngon, cả đám cũng có thể kéo nhau đi ăn mà không còn lo nửa đêm chưa xong công việc.

Hôm cả phòng marketing ăn liên hoan là hôm cậu tròn 28 tuổi. Nhìn số tiền trong tài khoản, gần đủ để thực hiện ước mơ của bản thân rồi, Nhiên Mộng khẽ cười. Đèn đỏ vừa chuyển xanh cậu liền nhấn chân ga, vừa băng qua ngã tư đột nhiên cậu cảm giác cả người bị va chạm làm chấn động mạnh.

Cả chiếc xe như bị văng ra xa, Nhiên Mộng bị xốc nảy trong xe, đến khi cậu kịp định hình lại thì chỉ thấy đầu rất là đau, tai ù dần, mắt cũng nặng trĩu rồi mất dần lí trí, chỉ còn bóng tối bao phủ Nhiên Mộng.
Bóng tối bao trùm lí trí, Nhiên Mộng cảm giác vừa nóng vừa khát, lại như gặp ác mộng bị sư tử, hổ, báo đuổi theo trong mơ, mãi lắm Nhiên Mộng mới dứt khỏi cơn ác mộng được.

Choàng tỉnh giấc, trừng mắt lớn mắt rồi phải một lúc sau cậu mới lấy lại được tiêu cự, trần nhà trắng toát đập vào tầm mắt Nhiên Mộng.

Cậu cảm thấy cả người đau âm ỉ, như bị cả chục chiếc xe chiếc xe nghiến qua cơ thể, cũng cảm giác như bị con gì cắn khắp người vậy. Nhiên Mộng không tự chủ được, khẽ rên đau một tiếng rồi phải nhắm mắt lại để bình ổn cảm xúc.

Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng khiến cậu nhận ra mình đang ở bệnh viện. Nhiên Mộng chợt nghĩ có khi nào không chết sau tai nạn tức là thành người bất tử rồi không?

Đương lúc cậu mở mắt ra lần nữa thì có người đẩy cửa bước vào phòng.

Bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông phát hiện Nhiên Mộng tỉnh rồi liền vội hướng đến tủ đầu giường, nhấn chuông gì đó, hình như gọi bác sĩ? Nhiên Mộng không nói gì, chỉ dõi theo từng cử chỉ của người đàn ông, đến khi bác sĩ tiến vào phòng, cậu được kiểm tra tổng quát toàn thân, bác sĩ ghi chép gì đó xong thì nhìn cậu và hỏi "cảm thấy thế nào rồi?".

"Đau...", cậu lí nhí đáp.

Bác sĩ gật gù nhìn qua người đàn ông, bình thản giải thích "lần đầu bị thú nhân cấp S+ đánh dấu, bị đau là chuyện bình thường, may mà tinh thần lực bệnh nhân khá cao nên không bị ảnh hưởng lí trí lắm".

Ủa, sao chưa ly hôn? [Re-up|BL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ