Nói là làm, tối đó khi cố nhắm nuốt món cháo lợ nhợ như hồi sáng, Nhiên Mộng mở lời: "Anh này, anh mua giúp em thuốc tránh thai được không ạ?"
"Cái gì cơ? Thuốc tránh thai gì..." Quản lý hơi cau mày, ấp a ấp úng nhìn cậu.
Nhiên Mộng không để tâm lắm, gật đầu: "Đúng vậy, ban nãy nhân lúc anh rời đi, em có dò trên mạng tìm lại kiến thức, phát hiện ra rằng độ hòa hợp càng cao càng dễ mang thai, như năm đó tổng thống và phu nhân của ông cũng trúng độc đắc sau đêm tân hôn, sinh ra những người con tài giỏi."
Ngừng một chút, cậu nói tiếp: "Có thể em sẽ không may mắn như thế nhưng phòng còn hơn không, em chỉ mới 23 tuổi, còn cả quãng đường dài, cũng chẳng muốn dùng cái gọi là con cái để quấn lấy một người đàn ông mà em không yêu!"
Simon khẽ thở dài, đúng là ban nãy công ty có bàn qua về vấn đề này, bọn họ tính nhân cơ hội kêu bên kia đưa ít tài nguyên hoặc nếu may mắn trúng thưởng thì kêu đứa nhỏ ôm đùi vị Alpha kia luôn.
"Mua thuốc tránh thai không phải không được nhưng mà vấn đề là theo luật Y Tế Cộng Đồng, em chỉ có thể mua thuốc tránh thai khi có chỉ thị của bác sĩ và với điều kiện là em không bị đánh dấu, nếu đã bị đánh dấu thì phải hỏi qua ý kiến của vị Alpha kia nữa!" Simon thở dài, nhìn gương mặt dần đờ ra của Nhiên Mộng: "Anh biết em sốc nhưng sự thật là thế đấy."
Cậu tức giận đập tay xuống nệm: "Thế nếu lỡ á thú bị cưỡng bức và đánh dấu, chẳng lẽ bọn họ phải hỏi qua ý kiến của tên cưỡng bức mình sao?!"
"Không, nếu là cưỡng bức, sẽ được Hiệp Hội Bảo Vệ Quyền Lợi Á Thú đứng ra hỗ trợ thuốc và chăm sóc sức khỏe tinh thần cho em" Simon lắc đầu: "Còn trong trường hợp này thì đôi bên tình nguyện, không tính là cưỡng bức."
Nhiên Mộng không cho là như vậy, dựa vào chuyện làm tình với một người say rượu khi người ta không tỉnh táo cũng là một loại cưỡng bức rồi.
"Em không muốn nói chuyện với anh nữa, một là gọi Alpha kia đến, hai là em sẽ báo cáo lên hiệp hội.. hiệp hội gì gì đó để người ta vào cuộc điều tra!" Nhiên Mộng kiên quyết nói, ánh mắt cậu nhìn quản lý cực kỳ nghiêm túc, như thể nếu bị từ chối sẽ móc điện thoại ra báo án thiệt.
"Được rồi, anh sẽ hỏi ý kiến cấp trên và chuyển lời của em tới vị Alpha kia" Quản lý miễn cưỡng thỏa thiệp, trông nghệ sĩ nhà mình như thể sẵn sàng lao ra hô cứu tới nơi nên Simon không dám làm gì bừa bãi.
Chết dí trên giường thêm một buổi trưa, tới chiều đó Nhiên Mộng quyết định rời giường. Dù cơ thể còn hơi yếu nhưng cậu cảm thấy bản thân khá khẩm hơn hôm mới tỉnh dậy rồi. Phòng bệnh một người còn có ban công, Nhiên Mộng nhìn ra ban công, phía dưới là vườn nhỏ sau bệnh viện, lác đác vài người đi dạo quanh trong bộ đồ bệnh nhân.
Nếu đoán không nhầm thì địa vị của cậu trong công ty cũng không tệ chút nào, hoặc nhờ ơn tên thú nhân kia mà Nhiên Mộng được nằm ở phòng bệnh trông có vẻ cao cấp này. Nhìn cảnh vật chán chê, cậu về giường ngồi và tìm tin tức của bản thân, chỉ đối đáp với bác sĩ, với quản lý thôi thì cậu còn vờ mất trí được, lỡ về sau khỏi bệnh, có người phát hiện Nhiên Mộng này không giống Nhiên Mộng xưa thì có mà chết.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ủa, sao chưa ly hôn? [Re-up|BL]
RandomThể loại: đam mỹ, xuyên không, tương lai, giới giải trí, nhân thú, ABO, hài, cưới trước yêu sau, He. Viết cho nền tảng khác nên đợt í nồi này không có thịt... Tác giả: G. Nhân vật chính: Khương Văn (Lion) sư tử trắng mùi rượu vang x Nhiên Mộng (Nemo...