Nói chuyển không thể chuyển được ngay, huống chi cậu còn chưa rời khỏi bệnh viện. Nhiên Mộng lướt xem bài viết trên tường nhà, phát hiện may là bản thân không đăng gì trông hề hước ngốc nghếch quá. Cậu vô tình lướt xem trang cá nhân của quản lý, phát hiện... anh ta thế mà lại đăng hình Nhiên Mộng ngốc nghếch kèm những dòng trạng thái như: [Em bé trong nhà hôm nay hỏi nếu bản thân là một con cá hề như tên thì lỡ lúc đang diễn mà hóa cá có phải chưa kịp cứu sẽ tắt thở không...]
Mặt Nhiên Mộng đầy sự khó hiểu như cách mọi người bình luận chấm hỏi dưới bài đăng, có ngộ nghĩnh quá không? Mà cậu hỏi vậy thiệt hả? Nhiên Mộng vô thức suy nghĩ: 'Mà nếu hóa cá thật có hóa chaos luôn không...'
Tới lúc bác sĩ thăm khám lại lần nữa, vị bác sĩ già nhìn Nhiên Mộng: "Đứa nhỏ này vẫn không nhớ chuyện cũ sao? Não cũng không có vấn đề, cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh rồi." Ông cầm hồ sơ bệnh án xem, quản lý nghiêm túc đứng cạnh nghe bác sĩ dặn dò.
Vị bác sĩ già im lặng một chút, nói: "Đúng là tác động của Alpha lên Omega nguy hiểm thật, bệnh nhân trên cơ bản thì khỏe mạnh rồi, có thể xuất viện để giảm tiền viện phí nhưng cần thiết thì cho đi gặp bác sĩ tâm lý nhé, chứ vò chút chuyện khiến bản thân đánh mất trí nhớ thì không nên, không đáng."
Rồi bác sĩ nói một câu khiến Nhiên Mộng như nghe triết lý cuộc sống vậy: "Không nên vì ai không quan trọng mà đánh mất những ký ức đặc biệt trong đời mình."
Khương- 'không quan trọng'- Văn cầm giấy tờ do luật sư chuẩn bị, hỏi: "Bao nhiêu phần trăm chắc chắn rằng đứa nhỏ đó sẽ đồng ý lời đề nghị kết hôn này?"
Luật sư nâng kính nơi sóng mũi, mỉm cười: "85%, tôi còn phải thay cậu thuyết phục cậu nhóc ấy nữa."
"Được rồi, chúc may mắn." Khương Văn gật đầu, trao trọn niềm tin cho luật sư.
"Tăng lương đi bạn." Trước khi rời đi, luật sư nói. Người đàn ông nhướng mày: "Thành công thì tăng thêm nửa tháng lương."
"Chốt kèo, đợi tin vui đi." Luật sư đóng cửa lại.
Nhiên Mộng đứng một bên đợi quản lý tất bật chạy qua chạy lại hoàn thành nốt thủ tục xuất viện và lấy thuốc, bác sĩ dặn ngày tái khám, quản lý cũng ghi chú vào điện thoại.
Nhìn Nhiên Mộng như con cưng của công ty nhưng nhìn lại cậu vẫn phải dùng xe đưa rước chung, hôm nay cậu xuất viện nên quản lý xin phép mượn xe chung đi một hôm. Ngồi vào xe sang, Nhiên Mộng vô thức sờ nệm ghế, cảm giác sờn sờn do thời gian để lại mà không ai chịu bảo dưỡng xe khiến cảm giác hào hứng vì được ngồi xe sang của Nhiên Mộng bị dập tắt, cậu nhẹ thở dài.
Lấy điện thoại ra nhìn tài khoản: "Công ty không đóng băng em ạ? Thường mấy vụ này dễ bị đóng băng lắm."
"Anh tưởng là nói em rồi, vụ này em là người bị hại, người hại em chưa gặp vấn đề gì thì em cũng sẽ không gặp chuyện gì đâu!" Anh Sâm liếc mắt nhìn Nhiên Mộng ở ghế phó lái: "Mà ra viện sớm thế này, còn một tuần hơn mới hết tháng, em có dự tính gì không?""Anh tìm mấy kịch bản cho em lựa, gửi lại em kịch bản chỉnh sửa của chương trình em tham gia nữa, đổi hình tượng thì kịch bản cũng phải đổi chứ cầm kịch bản theo hình tượng 'Ngu ngốc đáng yêu' thì em biến chương trình tri thức thành cả lũ cùng ngu mất." Nhiên Mộng quên mất bản thân là một Nemo dịu dàng mềm mại, cứ thế xổ thẳng những lời trước giờ 'Nemo' chưa từng nói ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
Ủa, sao chưa ly hôn? [Re-up|BL]
RandomThể loại: đam mỹ, xuyên không, tương lai, giới giải trí, nhân thú, ABO, hài, cưới trước yêu sau, He. Viết cho nền tảng khác nên đợt í nồi này không có thịt... Tác giả: G. Nhân vật chính: Khương Văn (Lion) sư tử trắng mùi rượu vang x Nhiên Mộng (Nemo...