CHƯƠNG 20: ĐƯỜNG CƠ BỤNG MẤT RỒI

11.8K 731 72
                                    

Cố Nhạc Sán mấy hôm trước lại ra nước ngoài, sau khi trở về, ba giáo viên bị Cố Hoành thu mua, đã nhận được thông báo sa thải.

Khưu Thụy ở trong lòng oán hận hai giáo viên khác là đồng đội heo, dưới khoảng cách chênh lệch rõ ràng như thế, còn cố ý ép điểm, không phải đồng nghĩa để lộ mình rồi sao?

Hai người lúc đó thầm nghĩ phải hoàn thành nhiệm vụ của Cố Hoành, lo lắng không thể hoàn thành sẽ tìm phiền phức cho họ, cho nên não nhất thời không kịp phản ứng đã cho điểm, thực ra sau khi chấm điểm xong, họ đã hối hận.

Bởi vì Dịch Duy thực lực quá mạnh, tổ Cố Hoành đã định trước phải thua, nhưng hai giáo viên kia là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến Cố Hoành bị bại lộ âm mưu, gã dù giận chó đánh mèo bọn họ cũng là đương nhiên. Nhưng ngoài dự tính là, Cố Hoành không những không giận chó đánh mèo họ, còn sắp xếp công việc khác cho ba người họ.

Cố Hoành không chỉ có nhóm ủng hộ ở nhà họ Cố, còn có nhà mẹ đẻ của mẹ gã và nhà mẹ đẻ của bà nội ủng hộ, sắp xếp công việc cho ba giáo viên với gã mà nói rất đơn giản, mà gã sẽ làm như vậy, cũng không phải ý của bản thân gã, là người sau lưng gã dạy gã làm như vậy, để cho người khác nhìn và thu mua lòng người.

Còn có, tuy ba giáo viên bị sa thải, nhưng Cố Hoành ngoại trừ giải tán tổ của mình, cũng không bị sao cả. Thế nên nhóm người ủng hộ sau lưng Cố Hoành đoán, Cố Nhạc Sán không xử phạt Cố Hoành, chắc cảm thấy Cố Hoành còn trẻ, phạm phải sai lầm cũng coi như kinh nghiệm cuộc sống, cũng coi như cho gã một cơ hội, cho nên mới không truy cứu.

Cố Hoành bởi vì giải tán tổ, gã không thể làm được tổ trưởng mà buồn bực căm phẫn, nhưng sau khi gã bị lộ ra âm mưu, Cố Nhạc Sán không có truy cứu và xử phạt gã mà thở phào nhẹ nhõm.

Dịch Duy sau khi tắm xong, mặc áo ngủ ngồi trên giường, nhắm mắt sờ bụng mình, nghiêm túc cảm nhận bụng mình có thay đổi lớn hay không.

Cố Nhạc Sán dựa trên đầu giường nhìn máy tính, thấy Dịch Duy sờ bụng mình hồi lâu, nhìn về phía cậu hỏi: "Bụng không thoải mái sao?"

Dịch Duy xoay đầu nhìn về phía Cố Nhạc Sán, dùng nét mặt miễn cưỡng kiềm nén không khóc nói: "Đường cơ bụng của tôi mất rồi."

"..." Cố Nhạc Sán trong chớp mắt không biết nên trả lời thế nào, bởi vì đường cơ bụng, cũng không phải thứ dùng tiền là có thể mua được, cũng không thể đem của mình cho cậu, chỉ an ủi cậu nói: "Đợi sau khi sinh con ra, luyện thì sẽ có."

Dịch Duy gật đầu, bày tỏ bản thân hiểu rõ đạo lý này, rồi hỏi: "Anh có phát hiện bụng tôi bắt đầu lớn hơn không?"

Cố Nhạc Sán cúi đầu nhìn nói: "Không có lớn hơn."

Dịch Duy dịch chuyển về phía Cố Nhạc Sán, ngồi xếp bằng bên cạnh anh, kéo tay anh đặt lên bụng mình nói: "Cẩn thận sờ, sẽ cảm thấy dường như hơi phình lên, không tin anh thử xem."

Cố Nhạc Sán sững sờ, rồi nghiêm túc cảm nhận bụng Dịch Duy có lớn hơn hay không.

"Lớn hơn một chút đúng không?" Dịch Duy cúi đầu nhìn bụng mình nói: "Do tôi gần đây ăn nhiều vận động ít nên mập hơn, hay đứa nhỏ đang lớn lên?"

SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ