Nếu nói khu Lai Hải, nổi tiếng nhất, ngoại trừ cảnh biển, chính là hải sản.
Dịch Duy đặc biệt chọn Lai Hải Biệt Uyển mời khách ăn cơm hòa giải, là vì Dịch Tuyên dị ứng hải sản, Dịch Bác biết y muốn đi Lai Hải Biệt Uyển, lại là Dịch Duy mời khách, khả năng do không yên tâm đi theo rất lớn.
Còn có, Dịch Bác dưới tình huống biết rõ trong lòng Dịch Tuyên không muốn Cố Hoành và cậu hòa giải, nói không chừng sẽ làm ra chút gì đó, vừa vặn có thể khiến Tôn Kỳ nhìn rõ.
Dù Dịch Bác vì nguyên nhân gì đó không xuất hiện, vậy thì giả vờ tạm thời hòa giải với bọn Cố Hoành, dù sao cậu sẽ không chịu thiệt là được.
Dịch Tuyên và Cố Hoành nói sẽ dẫn theo bạn đến, Dịch Duy cũng mời một vài học viên gia học, phần lớn là đứa nhỏ nhà họ Mễ và đám bạn của họ.
"WOW~" Tôn Kỳ giơ hai tay đặt lên mắt nhìn phương xa cảm thán: "Thật không hổ là khu Lai Hải dùng cảnh biển nổi tiếng, thật sự quá đẹp, vị trí này cũng rất tốt."
Người khác theo Dịch Duy đến, vừa xem phong cảnh, vừa hứng thú thảo luận.
"Màu sắc rất đẹp, cảnh sắc này, tùy tiện chụp cũng không cần sửa ảnh."
"Trong nhà tớ cũng có rất nhiều biệt thự cạnh biển, nhưng cộng lại cũng không sánh bằng biệt uyển này."
"Nhà tớ trong và ngoài nước đều có biệt thư cạnh biển và bãi biển tư nhân, nhưng không bằng chỗ này, ba tớ lúc đầu lãng phí rất nhiều công sức, cũng không thể mua được một chỗ trong biệt uyển này."
Tôn Kỳ xoay đầu nói với Dịch Duy: "Chỗ này dùng để nghỉ phép hoặc tận hưởng thả lỏng, vô cùng thích hợp, nhưng dùng để mời bọn Cố Hoành ăn cơm hòa giải, cũng quá đáng tiếc, nhìn thấy họ tâm tình dù tốt cũng phải giảm bớt rất nhiều.
"Yên tâm, chỉ có lần này thôi, sau này chỉ cần có thời gian, muốn đến lúc nào cũng có thể đến." Dịch Duy nói.
"Thật sao?" Tôn Kỳ nói: "Vậy quá tốt rồi, cậu sau này nếu đến, nhớ gọi tớ."
"Được." Dịch Duy trả lời.
Dịch Duy nhận điện thoại, quản lý nói khách đã đến, Dịch Duy hỏi: "Người tôi đợi đến chưa?"
"Không có." Quản lý trả lời.
"Được, tôi biết rồi." Dịch Duy tắt máy, trong lòng có hơi thất vọng, Dịch Bác không có đến.
Cố Hoành và Dịch Tuyên mang theo bạn bè họ đi vào, Dịch Duy và Tôn Kỳ đi về phía bọn họ.
"Hoan nghênh các cậu đến, đợi lát nữa ăn thỏa mái, uống thỏa mái, ăn xong bữa cơm hôm nay, chuyện quá khứ, chúng ta cũng không truy cứu nữa, chỉ nhìn tương lai. Sau này cho dù không thể làm bạn với mọi người, cũng hy vọng có thể sống hòa thuận, không thù hằn giống trước đây." Dịch Duy mỉm cười nhìn họ nói.
Hai chữ mở đầu hoan nghênh của Dịch Duy, khiến trong lòng Cố Hoành rất không thoải mái, đây rõ ràng là chỗ của nhà họ Cố họ, một người ngoài như cậu ta nói hoan nghênh với người nhà họ Cố như gã cái gì.
Dịch Duy nhìn ra cách nghĩ của gã, cười lạnh một tiếng ở trong lòng, thầm nghĩ chỗ này đã là chỗ của tôi, cho dù không phải của tôi, sau này cũng sẽ là của con tôi, dù sao tuyệt đối không thể nào là của Cố Hoành anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG
RomanceSINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Sống lại , Song khiết 🕊️ , Sinh con , Hào...