31.

2K 253 69
                                    

mười một tiếng chờ đợi, đằng đẵng như một đời người.

bữa cơm cũng chẳng ai còn tâm trí mà ăn, bốn người ngồi đờ đẫn ở phòng khách, trong tay là điện thoại đang chờ hồi âm.

"không được rồi, em phải đi về tìm yujin thôi." - seowon nước mắt đã khô, đột ngột đứng dậy, ý muốn đi ra sân bay để về hàn.

jiwoong có vẻ là người bình tĩnh nhất. ba lớn giữ lấy ba nhỏ, để ba nhỏ chôn mặt trong lồng ngực vững chãi của mình mà bật khóc.

"chuyến bay sắp đến giờ hạ cánh, chúng ta cứ chờ xem sao." 

ricky vỗ vai gyuvin như an ủi, trong khi thằng bạn của nó đã ngồi im như thế cả tiếng đồng hồ.

hiện tại đã là ba giờ sáng, nhưng tuyệt nhiên chẳng ai dám chợp mắt chút nào.

tiếng chuông điện thoại của ricky vang lên khiến cả bốn người giật mình một cái, vội vàng phản ứng lại xem tên người gọi trên màn hình.

gyuvin bật khóc, là chương hạo gọi tới.

"alo anh đây. bọn anh cũng nghe tin về chiếc máy bay kia rồi. vừa đáp xuống hàn quốc an toàn rồi nhé, mọi người yên tâm đi." 

chương hạo cúp máy, ricky thở mạnh ra một hơi rồi ngồi ôm tim.

gyuvin khóc đến không thể dừng được. đã là lần thứ bao nhiêu rồi, ông trời không thể ngừng trêu đùa cảm xúc của cậu được sao.

ba won mừng đến mức nức nở thành tiếng trong vòng tay bạn đời, trong khi nét mặt của ba woong cũng đã bớt căng thẳng hơn.

nhận được tin lành, gyuvin và ricky xin phép ở lại. hai đứa vẫn cứ ngồi trên sofa, rồi mỗi thằng một góc mà ngủ thiếp đi.

gyuvin thỉnh thoảng vẫn còn nấc lên vài tiếng. sau này về nước, phải ôm yujin đền bù mới được.

.

về phía ba người kia, yujin thì say đến trời trăng không biết gì, hanbin và chương hạo trong lúc thức dậy cũng đã nghe thông tin về vụ nổ kia. 

nhưng ở trên máy bay thì không dùng điện thoại, vậy nên thôi đành để những người ở lại lo lắng một chút.

không ngoài dự đoán, lúc xuống máy bay, điện thoại chương hạo ghi nhận hai mươi bảy cuộc gọi nhỡ, trong khi hai mươi lăm cuộc ở máy hanbin cũng chẳng thua kém gì. 

chưa kể là còn có điện thoại của yujin.

em nhỏ nằm ngủ ngoan trên lưng anh hanbin, nào đâu biết có vài người đang lo lắng đến thấp thỏm.

chương hạo gọi điện sang bên kia xong, đầu óc cũng choáng váng. 

chuyến bay dài khiến anh hơi mệt một chút.

bắt taxi tầm khoảng hai mươi phút là về đến nhà, hanbin rất ra dáng người đàn ông của gia đình khi đặt yujin xuống giường của em, đắp chăn cho em cẩn thận rồi mới lò dò đi sang phòng người yêu mà nằm ngủ.

hắn để chương hạo đã mơ màng gối đầu lên tay mình, an tĩnh mà chìm vào giấc mộng còn dang dở.

.

/gyujin/ - schoolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ