Mở mắt ra, khung cảnh cũng hay ha?
Đây là khu vực lở đất.
Tôi nhìn xung quanh rồi quay về phía trước. Lười đi tìm người thật sự. Bỗng từ đâu ra một tên tội phạm chạy về phía tôi. Tôi định cho tên đó ăn một nhát kiếm lấy từ không gian thì lại thấy se lạnh đâu đây.
Vùn Vụtt-
Băng ập đến và tên tội phạm mất khả năng di chuyển.
"Kosei này là.."
Tôi ngó phía sau tên tội phạm.
"Đúng là cậu ấy"
-Todo cũng bị chuyển tới đây hửm?
Tôi bỗng nghĩ lại và thấy mình hỏi vô tri quá. Cậu đang ở đây thì là bị dịch chuyển đến rồi còn hỏi.
-Ừ_Cậu nhẹ nhàng đáp
Đang không biết nói gì tiếp thì đâu ra một loạt tên tội phạm lỏ khác xuất hiện. Như dự đoán, cậu chàng dùng kosei đóng băng hết tất cả. Tự nhiên thấy tội mấy tên đó sao á. Tôi nhìn bọn họ với ánh mắt.. thương cảm?
-Phân tán và giết à?_Todo-san nói rồi 'phù' một hơi lạnh_Tôi ghét phải nói điều này, các ông có năng lực nhưng chả biết dùng nó vào việc gì cả.
Cậu chầm chậm bước lên phía trước.
-T-thằng nhóc này.. bọn mình chỉ vừa được dịch chuyển tới đây thôi mà!? Có thật nó chỉ là một thằng nhóc không thế?_Tên tội phạm xấu xí nào đó lên tiếng
"Không phải thằng nhóc thì là gì? Già đột lốt nhóc à? Hỏi gì ngu dữ. Mà cũng do số mấy người xu thôi, đụng vào tụi này"
Lần này thì thương cảm gì chứ, tôi nhìn khinh bỉ mấy tên kia luôn.
Todo vừa đi vừa nghĩ gì đó thì phải.
Bỗng một tên còn sót(?) kề dao vào cổ tôi từ phía sau. Cậu ngay lập tức quay sau nhìn tôi thì một tên khác lại định đả thương cậu. Cậu chàng liền đóng băng tên đó. Xong, cậu ấy chỉ nhìn tôi chứ không có ý định cứu.
Tôi bất lực, liền dùng kosei lấy kiếm nhanh nhất có thể rồi đâm vào chân tên tội phạm. Lúc ấy Todo mới sử dụng kosei mà đóng băng hắn.
-Nhìn có vẻ nhiều chứ chỉ toàn những tên vộ dụng. Theo những gì tôi thấy chỉ có tầm 4-5 tên thực sự nguy hiểm. Lúc đầu tôi cứ tưởng chúng định dùng số lượng đàn áp All Might. Nhưng không, chúng chỉ là bọn tốt thí để xử bọn mình.
Cậu chàng dường như đang giải thích cho tôi. Mặt tôi nhìn ngu đến vậy à? Những cái này nhìn là biết mà cậu nói ra làm gì? Tôi bị tổn thương đấy nhé!
Tuy vậy người ta mất công nói thì mình cũng phải đáp lại chứ. Với lại tôi có nên nói điều nãy cậu ta bỏ sót không nhỉ?
-Ừ, tớ biết. Thật ra cậu còn bỏ sót một thứ đó. Trường chúng ta đâu cứ thể muốn là xem được lịch trình học. Bọn chúng lại đến 'đúng lúc' như thế này. Cậu nghĩ là có kế hoạch trước nhưng tớ lại cảm thấy có gián điệp thì hợp lí hơn.
Cậu im lặng mấy giây lại quay sang phía mấy tên tội phạm.
"Kìa, không trả lời mình hả??"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đn Bnha ] Tao lười nên đừng nói nhiều !
FanfictionTruyện chỉ đăng tại Wattpad -Có thể sẽ OOC -Lịch truyện sẽ không cố định, nhưng remon sẽ cố đăng 1 tuần 1 chap -Nhân vật chính: Shou Nekoya