Chương 113

837 50 7
                                    

Tôi kinh hãi nhìn Levite, nhưng ông ấy vẫn thản nhiên mỉm cười. Có vẻ như ông ấy không để ý đến việc tôi đã phá vỡ rào chắn ký ức của mình do ông ấy tạo ra, mà trái lại ông ấy lại vui mừng như thể đó là một kiệt tác được mọi người nhớ tới và tán thưởng. Bàn tay thon dài vuốt ve lưng tôi như lướt trên phím đàn dương cầm, rồi trượt xuống eo tôi, trong khi tôi vẫn còn đang kinh ngạc chưa hoàn hồn, thì ông ấy dường như không kiềm chế được nữa đè tôi lên trên phiến đá ngầm.

Tôi khiếp sợ nhìn Levite cuối cùng cũng xé xuống chiếc mặt nạ ôn nhu dịu dàng mà ông ấy luôn cố gắng duy trì, chấp niệm ma quỷ đã che mờ đôi mắt đen của ông ấy, ngón tay mơn trớn cằm tôi, vô cùng say sưa, khẽ nhếch môi cười rộ lên, "Hiện tại hãy tiếp nhận ta đi tác phẩm nghệ thuật do chính tay ta tạo ra à, Dessaro bé nhỏ của ta, em thực sự rất mê người."

Nói xong, ông ấy cúi người đè tôi xuống, hai bàn tay giữ cẳng chân tôi, đuôi cá dùng sức chen vào giữa hai chân tôi, vảy bạc cứng hơn tôi rất nhiều dường như muốn chà xát ra tia lửa trên đùi tôi. Tôi tức giận trợn mắt nhìn ông ấy, lập tức chống lại sự xâm phạm của ông ấy bằng cả hai tay, tôi vô cùng kinh ngạc với sức mạnh trên đôi cánh tay của mình, bởi vì cơ bắp của tôi căng chặt mà vây lưng cũng lập tức dựng đứng, phảng phất như một đôi cánh chống đỡ cơ thể tôi ngồi dậy, bỗng nhiên đẩy Levite vào trong nước. Sau đó tôi lập tức đứng lên, cảnh giác đề phòng đòn phản công của ông ấy.

Nhưng ngoài dự liệu của tôi, ông ấy chỉ ngửa đầu đánh giá tôi, ánh mắt biến hóa phức tạp, tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đôi mắt của ông ấy, trong con ngươi đó hiện rõ sự mừng rỡ, kinh ngạc, điên cuồng, mà tiến vào sâu hơn chút nữa, có thể bắt được sự sợ hãi trong đó. Điều này khiến tôi bỗng nhiên bỗng nhiên tỉnh ngộ ——

Tôi thật ra chỉ là vật thí nghiệm và là kiệt tác hoàn mỹ nhất của Levite, hoàn mỹ đến mức ngay cả ông ấy cũng không ngờ tới, ông ấy không thể áp chế sức mạnh của tôi. Sự thật trớ trêu nhưng lại may mắn này thực sự rất nực cười, tim tôi nặng trĩu, đến cười cũng cười không nổi.

"Dessaro..." Phảng phất như đọc được suy nghĩ của tôi, Levite bơi đến trước người tôi, bàn tay cẩn thận giữ chặt mắt cá chân của tôi, thậm chí cúi đầu hôn mu bàn chân tôi, tôi khiếp sợ. Sau đó ông ấy nâng mí mắt, trong đôi mắt đen láy hiện lên một tia sáng, "Quân Vương nhỏ của ta, hãy thứ lỗi cho việc ta đã mạo phạm người. Hãy để ta trở thành một tín đồ trung thành nhất của người, xin đừng vứt bỏ người cha này. Ta không cố ý thương tổn người và Quân Vương, ta chỉ muốn bộ tộc nhân ngư trở nên mạnh mẽ hơn mà thôi..."

"Cho nên ông hợp tác với bọn Phát xít Đức kia, tàn nhẫn hại chết tộc nhân của mình và nhân loại, khống chế ta để ta trở thành vật thí nghiệm, chia cắt ta và Agaras? Nếu ông không phải cha của ta, ta nhất định sẽ giết ông ngay lập tức!"

Lửa giận ồ ạt xông thẳng lên trán, sau đó truyền đến lòng bàn tay, tôi không nhịn được nắm lấy cổ Levite, từ trên cao nhìn xuống, nhìn thật kỹ người có cùng huyết thống với tôi, nhưng lại là người thân tồi tệ nhất đã lừa dối tôi.

"Vậy xin con hãy giết ta... Dessaro bé nhỏ à, có thể chết trên tay của con, ta cũng không có gì tiếc nuối ."

Levite duỗi tay tựa hồ muốn chạm vào gò má tôi, cặp mắt đen ướt át nhìn tôi, thành khẩn thỉnh cầu. Thực sự rất thành khẩn.

Dessaro Nhân Ngư (Edit) - Thâm Hải Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ