Q5 - Chương 80

1K 56 0
                                    

“Dessaro?!”

Ngay lúc này tôi nghe thấy một tiếng hô lớn không hề xa lạ, tôi cúi người bị một bàn tay nắm lại, một bàn tay khác từ dưới nách tôi giữ chặt lại lay lay thân thể tôi, tôi ngẩng đầu liền thấy Rhine đầy mặt khó mà tin nổi trợn to mắt đánh giá tôi, tôi biết chính mình thoạt nhìn thật thảm hại lại thêm chật vật, mà trời biết tôi vạn phần không hy vọng chính mình ở trong trạng thái này rơi vào trong tay hắn, nhưng lúc này tôi không rảnh lo lắng bất kỳ điều gì, đau đớn khiến hai chân tôi mất đi trọng tâm, chỉ có thể dựa vào trên người Rhine, hắn ngồi xổm xuống, tay đem tôi bế lên.

"Em bị thương ở chỗ nào rồi?”

Rhine nhanh chóng hỏi, nhanh chân đem tôi ôm vào trong khoang thuyền.

Tôi không có cách nào trả lời hắn, môi đau đến run rẩy, đại não vang lên ong ong, cơ thể vô lực nhưng lại theo bản năng nhìn về phía con thuyền Poisedon đang chìm trong ánh lửa thiêu đốt ngút trời. Agarras đã không thấy bóng dáng đâu, vừa nãy hắn ở vị trí bị lửa cháy cắn nuốt giờ chỉ còn lại hắc ảnh giãy giụa vặn vẹo, trong võng mạc tôi dần nhòa thành một mảnh mơ hồ. Vào thời khắc này thật sự là đáng trào phúng, người làm tôi bị thương chính là ái nhân của mình mà người cứu tôi thì lại là địch nhân. Hơn nữa tên địch nhân này còn cứu cả đồng bạn tôi lên, tôi may mắn phát hiện Lou Diya cùng Nick và vài người được thủy thủ trên thuyền túm lên, đây giống như là một liều thuốc trợ tim kịp thời, khiến tôi đang ở trong đau đớn mà ngất đi.

Thực mau tôi được Rhine đưa đến một khoang tàu có giường, bác sĩ trên thuyền cũng nhanh chóng chạy lại đây. Mặc dù tôi hết sức không muốn để lộ chỗ bị thương trên người mình, nhưng trước mắt tựa hồ không có lựa chọn nào khác tốt hơn, tôi như một người bệnh bán thân không hành động được cứ như vậy để trần mông bị bác sĩ kiểm tra nửa người dưới, duy nhất đáng vui mừng chính là Rhine cũng không có kiên trì lưu lại quan sát thảm trạng của tôi. Thẳng đến vết thương của tôi được băng bó xong, hắn mới lại lần nữa đẩy cửa tiến vào. Tôi nhìn thấy, hắn gặp thoáng qua bác sĩ lắc lắc đầu, thì thầm điều gì đó, trên mặt Rhine lập tức lộ ra một loại thần sắc kinh ngạc, hắn bước nhanh tới mép giường tôi, xốc lên chăn đơn che ở trên người tôi, lại xem kỹ hình dáng phía dưới được băng bó.

Phía dưới tôi nhìn qua nhất định rất buồn cười, ít nhất chính tôi cảm thấy nó cực kỳ đáng cười. Nhưng tôi một chút cũng cười không nổi, chỉ là cứng đờ kéo kéo khóe miệng: “Cảm ơn anh, Rhine, mong anh để tôi ở đây một mình."

“Em thế nhưng sẽ cảm ơn ta?” Rhine cong lưng, duỗi tay xuống dưới tựa hồ muốn xoa đầu tôi, bị tôi tránh qua một bên. Tôi miễn cưỡng theo lễ tiết cười cười coi như tôi thành khẩn biết ơn, đề phòng mà nhìn chằm chằm hắn, bởi vì tôi cũng không loại trừ cái tên biến thái này sẽ dưới tình huống như vậy đối với tôi làm chút chuyện gì đó, “Bác sĩ nói gì với anh vậy? Tôi muốn biết tình huống của mình có bao nhiêu nghiêm trọng.”

Nói xong tôi bình ổn hô hấp, sợ Rhine nói cho tôi một cái tin dữ.

“Là người nào đối với em xuống tay nặng như vậy?” Rhine vẫn chưa chính diện trả lời tôi mà là hỏi ngược lại. Tôi ý thức được hắn cũng không có thấy một màn kia, tức khắc cảm thấy không quá khó chịu. Tôi nhún vai, ngậm miệng không đáp, lại bị hắn một phen chế trụ, không chớp mắt nhìn tôi chăm chú, trong ánh mắt thế nhưng hàm chứa thương tiếc cùng nhu tình, tay hắn sờ qua cằm tôi, ngón giữa đeo một chiếc nhẫn nạm ngọc bích lại bất ngờ rơi vào trong tầm mắt tôi khiến tôi nheo mắt lại.

Dessaro Nhân Ngư (Edit) - Thâm Hải Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ