Q6 - Chương 90

1.5K 72 28
                                    

Đáng chết!

Tôi không dám thở mạnh duỗi thẳng tay chân, giống như một phạm nhân bị cảnh sát lấy súng dí vào đỉnh đầu cứ như vậy bị đôi mắt Agarras nhìn chằm chằm, bởi vậy mà tôi tuyệt đối không dám lại biểu hiện ra bất kỳ hành động không an phận nào. Thoạt nhìn tôi dường như không nên quá nóng vội. Tôi không hy vọng bởi vì hành động không thích đáng hiện tại mà bị Agarras chán ghét, nhưng thành công truyền tống mà lại bị đè ở dưới như vậy, khiến cho người chính là tôi đây tổn thất lớn rồi! (đương nhiên, hết thảy điều này kết hợp lại, dù có trăm cái lá gan tôi cũng không dám phản công lại Agarras đâu).

Cứ như vậy suy nghĩ miên man, đuôi hắn từ trên mũi tôi chậm rãi xẹt qua, thật giống như cố tình cảnh cáo tôi, còn không nhẹ không nặng vỗ mấy lần lên mặt tôi, động tác này quả thực nên phối hợp với vài lời kịch đùa giỡn tàn nhẫn, giả dụ như "Ha, tiểu quỷ, lại trêu chọc ta, cẩn thận ta đem cái mông của ngươi nở hoa nha". Tôi suýt chút nữa bị sự tưởng tưởng của chính mình chọc cười, nhưng tôi không dám biểu hiện ra, bởi vì tôi biết Agarras đang không phải cùng tôi đùa giỡn.

Hung khí đáng sợ kia cuối cùng cũng từ trên người tôi dời đi, Agarras chống đỡ đuôi đứng thẳng người, đem bàn tay một lần nữa di chuyển tới trên bắp đùi của tôi, theo đầu gối từng chút từng chút một xoa xuống. Tôi vốn cho là do hắn quá yêu thích, nhưng tôi chú ý tới hắn như là đang quan sát kết cấu chân của tôi, xuyên qua làn da của tôi dường như muốn nhìn ra cái gì đó, hoàn toàn quên đi những nơi khác, phải biết rằng tôi khắp toàn thân từ trên xuống dưới cái gì cũng không có mặc!

Tôi kỳ quái theo dõi những chỗ bàn tay hắn chạm vào, muốn làm rõ đến cùng hắn đang suy nghĩ cái gì. Lúc này, tôi mới phát hiện trên làn da của tôi những nơi bị hắn mơn trớn thật giống như trải qua kiểm tra bằng tia tử ngoại, di chuyển đến đâu đều hiện ra hoa văn đến đó, lít nha lít nhít, nhìn qua chính là hình dáng của những chiếc vảy, nhưng chỉ là trong chốc lát liền biến mất, không cẩn thận nhìn thì đúng là không thấy rõ lắm. Theo bàn tay Agarras di chuyển đến mắt cá chân tôi, ẩn trong cặp mắt sâu thẳm của hắn tựa hồ có điện lưu mãnh liệt, xem ra bởi vì hắn phát hiện ra một thứ gì đó làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được, điều này khiến cho tôi cảm thấy vui mừng khôn xiết.

"Ha, a..." Tôi đem lời nói định thốt ra nuốt ngược trở lại, tận dụng mọi thời cơ giải thích: "Anh hãy tin những gì tôi nói. Anh có phải phát hiện ra tôi rất đặc biệt? Tôi đúng là hậu duệ cùng... tồn tại ở một thời không khác của anh mà..." Tôi dừng lại một chút, không quá cam tâm khi lược bỏ từ phối ngẫu kia, tăng thêm ngữ khí, "Anh hãy nghe tôi nói, Thủ Lĩnh đại nhân! Không lâu sau sẽ bạo phát một vụ tai nạn, nó sẽ phá hủy đường nối liền địa cầu với khu vực Atlantis, sẽ khiến cả bộ tộc nhân ngư cùng chính anh rơi vào nguy hiểm chưa từng có... Tôi không thể xác định cụ thể thời gian sẽ xảy ra vụ tai nạn cách lúc này là bao lâu, nhưng có vẻ như nó sắp tới rồi."

Vừa dứt lời, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo, thu hồi bàn tay, hướng về phía mặt biển. Rất xa trong màn sương đêm, chiếc thuyền kia đang di chuyển theo hướng tây bắc, mà cách nó không xa là hình dáng một hòn đảo nhỏ như ẩn như hiện. Tôi hô hấp chợt lạnh lẽo, nghĩ thầm kia sẽ không phải chính là đảo Hiroshima chứ? Nếu như vậy, chúng tôi thật đúng là so với trúng số còn muốn "May mắn" hơn, ông trời a, chính trận chiến này sắp bạo phát vụ nổ hạt nhân a!

Dessaro Nhân Ngư (Edit) - Thâm Hải Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ