Chương 48: Một mình Hoàng Thượng chăm lo gia đình.

1.5K 154 13
                                    

Chương 48: Một mình Hoàng Thượng chăm lo gia đình.

Edit + Beta: April

Ngày đầu tiên Hoàng thúc rời đi, thấy nhớ hắn.

Ngày thứ hai Hoàng thúc rời đi, nhớ hắn, rất nhớ hắn.

Ngày thứ ba Hoàng thúc rời đi......

Tạ Nguyên Gia đột nhiên cảm thấy Phó Cảnh Hồng ngày thường đối xử với mình vẫn còn tốt chán, luyện viết chữ lớn cũng chẳng phải việc gì khó nhằn, dẫu sao viết chữ lớn cũng không cần dùng não, nhưng xem tấu chương thì rất cần sự kiên nhẫn và tính tự chủ siêu cấp, cùng với trạng thái siêu cấp ổn định.

Lúc trước khi y xem TV, thấy các vị Hoàng đế thường hay phê duyệt tấu chương, lúc nổi giận thì quăng đầy đất, lúc muốn khen ngợi ai thì nói người đó văn hay chữ tốt, lúc nào cũng thấy đang xem, cho nên y cho rằng nội dung bên trong tấu chương nhất định viết rất thâm sâu.

Nhưng mà, mấy ngày nay Tạ Nguyên Gia đã biết được, thì ra tấu chương cũng có rất nhiều loại, hơn nữa cách thức trình bày của mỗi bản tấu chương lại có mối quan hệ mật thiết với tính cách của các quan viên.

Tấu chương được chia làm hai loại, một loại chỉ dùng để báo cáo công việc, cái còn lại dùng để thuật những chuyện linh tinh hằng ngày, những tấu chương khẩn sẽ được đánh dấu bằng mực đỏ và đặt thẳng lên trên bàn của y, tỷ như lần lũ lụt Hoàng Hà này, y đã liên tục xử lý không dưới mười bản tấu chương có liên quan, dưới sự giúp đỡ của Thuần Vu Nhã cũng miễn cưỡng coi như đã xử lý xong.

Tuy nhiên, những bản tấu chương hằng ngày cũng khiến người ta phải dở khóc dở cười, có quan viên thích dài dòng, thường hay biết lan man một đống chữ lạc đề, cuối cùng mới quẹt vài nét ghi lại chuyện cần báo cáo, nếu gặp phải vị Hoàng đế có tính khí tương đối nóng nảy, rất có thể sẽ không có đủ kiên nhẫn để xem xong cái thứ dong dài này.

Còn có quan viên đặc biệt ám ảnh với việc thăm hỏi, toàn bộ tấu chương cũng không có chuyện gì lớn, nói được vài câu lại kèm theo một câu "Hoàng Thượng có khỏe không?" Nói đến đây, đây cũng là lần đầu tiên Tạ Nguyên Gia nhìn thấy dòng chữ "Vương gia có khỏe không?", người viết tấu chương còn không biết hiện giờ y đang tự mình chấp chính, sau khi giải thích rõ nguyên nhân ở phía dưới bản tấu chương, ngày hôm sau chủ nhân của bản tấu chương kia đã lập tức đem câu thăm hỏi đổi thành "Hoàng Thượng có khỏe không?"

Vì thế, mấy ngày thường nhật của Tạ Nguyên Gia đã trở thành:

"Hoàng Thượng có khỏe không?"

"Trẫm khỏe."

"Hoàng Thượng có khỏe không?"

"Trẫm khỏe."

"Hoàng Thượng có khỏe không?"

............

Cứ như vậy lặp đi lặp lại được bốn năm ngày, Tạ Nguyên Gia bất đắc dĩ nhìn câu hỏi quen thuộc một lần nữa xuất hiện trong bản tấu chương, thật ra tính cách của cổ nhân cũng rất đáng yêu, lúc trước y vẫn luôn cho rằng phê duyệt tấu chương là một công việc đòi hỏi sự nghiêm túc, bây giờ nhìn lại, thì ra có rất nhiều quan viên không có chuyện để bẩm tấu mỗi ngày, nhưng bọn họ lại hy vọng được xoát cảm giác tồn tại ở trước mặt Hoàng thượng, cho nên làm đủ mọi trò ở trên bản tấu chương, cho dù có phải chém gió cũng chẳng sao, chỉ cần được nói với Hoàng Thượng vài câu, là đã rất vui rồi.

[Edit] - Luận pháo hôi làm sao trở thành đoàn sủng [xuyên thư]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ